Trêu Chọc Trí Mạng! Bạc Tổng Bệnh Kiều Muốn Kim Ốc Tàng Kiều

Chương 22: Thời Noãn, em có đồng ý cho anh một cơ hội để anh chăm sóc em, bảo vệ em không?

Ngày thứ hai.

Thời Noãn đến trường học rất sớm.

Vốn dĩ cô muốn từ trang viên chạy thẳng về nhà, chỉ tiếc đã thất bại.

Vậy thì cứ thực hiện theo kế hoạch trước kia của cô vậy.

Vừa mới tới phòng vũ đạo, chủ nhiệm khoa đã đến tìm cô.

“Thời gian đến đoàn vũ đạo Nhạc Thiên phỏng dời đến thứ hai, lần cạnh tranh này vô cùng kịch liệt, tất cả mọi vũ đoàn trong nước đều dồn về đây, nhưng tỷ lệ trúng tuyển chỉ có 10%.”

Đoàn vũ đạo Nhạc Thiên chính là đoàn vũ đạo tốt nhất cả nước, là nơi mà tất cả những người học vũ đạo hướng đến, muốn phỏng vấn, nhất định phải được trường học, hoặc các đại lão trong ngành đề cử.

Trường học của bọn họ, mỗi năm có 3 danh ngạch được đề cử tham gia.

Mà Thời Noãn chính là người có năng lực tốt nhất, hơn nữa dung mạo cũng rất xinh đẹp, nên chuyện cô được danh ngạch cũng không có gì lạ.

Chủ nhiệm khoa nói vào trọng tâm: “Thời Noãn, chuyên ngành và điều kiện của em rất rõ ràng, nhưng em cũng biết, thi nghệ thuật không giống thi viết, có câu trả lời chính xác. Rất nhiều chi tiết ảnh hưởng đến điểm số mà ban giám khảo đưa ra, em đừng chỉ vùi đầu vào luyện tập, nên chuẩn bị nhiều một chút, tất cả những phương diện khác đều phải cố gắng hơn một chút, em có hiểu ý cô nói không?”

Thời Noãn cũng không phải là ngốc bạch ngọt mới ra đời không hiểu xã hội, đương nhiên hiểu được ý chủ nhiệm khoa muốn nói.

Luyện vũ đạo đến mức độ nhất định, năng lực nghiệp vụ của mọi người chắc chắn đều rất mạnh.

Khi năng lực nghiệp vụ của mọi người ngang nhau, bối cảnh và quan hệ sẽ trở thành nhân tố quyết định của các thí sinh.

Mặc dù cô không muốn thông qua loại phương thức này để giành thắng lợi.

Nhưng vẫn lên tiếng trả lời: “Em biết.”

Chủ nhiệm khoa nở nụ cười nhẹ nhõm, lại khích lệ thêm vài câu, mới bảo Thời Noãn đi.

Bạc Uyển chờ ở dưới lầu, nhìn thấy Thời Noãn đi ra, lập tức tiến lên khoác cánh tay cô.

“Lão vu bà có chuyện gì mà lại đến tìm cậu sớm như vậy thế?”

“Nói là phỏng vấn của đoàn vũ đạo Nhạc Thiên dời đến thứ hai, bảo mình để trống thời gian, chuẩn bị sớm.”

“Như vậy cũng tốt, thi xong sớm cũng đỡ lo.”

“Trong khoảng thời gian này mình không có luyện tập nhiều, không biết có phát huy tốt được không.”

Bạc Uyển an ủi: “Năng lực nghiệp vụ của cậu mọi người đều biết rõ mà, yên tâm đi, nhất định không có vấn đề.”

Thời Noãn cười cười, không nói gì.

Hai người cùng nhau trở về phòng vũ đạo .

Thời Noãn đi phòng thay quần áo, đổi thành quần áo luyện tập, bắt đầu luyện múa.

Bây giờ cũng chỉ có chuyện này mới có thể giúp cô ổn định lại tinh thần, giúp cô cảm thấy thoải mái một chút.

Đột nhiên.

Không biết ai hô một tiếng.

“Mọi người mau đến xem, dưới lầu có học sinh khoa thanh nhạc đang thổ lộ.”

Một tiếng này, hấp dẫn tất cả mọi người chạy ra khỏi phòng học.

Bạc Uyển cũng kéo tay Thời Noãn chạy tới hành lang, muốn đi xem náo nhiệt.

Dưới ánh mặt trời.

Một thiếu niên mặc áo trắng, quần đen đứng trên bồn hoa cầm microphone hát.

“Thân ái anh thích em từ ngày đó

Em vô cùng ngọt ngào

Thân ái

Đừng né tránh ánh mắt của anh

Lúc em nói nguyện ý

Bên bờ trái sông Seine

Chúng ta cùng nhau thưởng thức hương vị của tình yêu”

Giọng hát tràn đầy từ tính dễ nghe của thiếu niên, làm các học sinh trên lầu liên tiếp thét lên.

Thiếu niên, sân trường, thổ lộ, một bức tranh thật đẹp .

Chủ yếu là thiếu niên này rất đẹp trai, cao ráo, khuôn mặt trắng nõn, còn có một đôi mắt phượng xinh đẹp.

Sạch sẽ, khí chất dịu dàng, nhìn giống như nam thần từ trong truyện tranh bước ra.

“Oa a, đây không phải giáo thảo* khoa thanh nhạc sao.”

*Giáo thảo: nam sinh vừa đẹp trai, vừa học giỏi

“Chính là Cố Tư người có danh xưng vương tử á?”

“Đúng rồi đó, nhưng mà cậu ấy nổi tiếng lạnh lùng, nghe nói nữ sinh thích cậu ấy xếp thành hàng, không nghĩ cậu ấy lại thích người trong khoa vũ đạo của chúng ta.”

“Oa a, cũng không biết là ai nhận được thổ lộ của vương tử, nếu là tôi, tôi sẽ lập tức đồng ý ngay.”

“Cắt!”

Bạc Uyển lạnh lùng nhìn thiếu niên ở dưới đài.

Thời Noãn thấy sắc mặt cô ấy là lạ, nên hỏi: “Sao cậu lại có biểu cảm này thế?”

“Người mình thổ lộ nhưng bị từ chối chính là cậu ta. Hừ, để cho mình biết đối tượng thổ lộ của cậu ta là ai, đêm nay phải chụp bao bố đánh một trận.”

Bạc Uyển đổi bạn trai tuỳ tiện giống như thay quần áo vậy, Thời Noãn vừa nghĩ muốn trêu chọc mấy câu.

Bỗng nghe được giọng nói trong trẻo, sạch sẽ kèm theo thâm tình từ trong loa truyền đến: “Thời Noãn, em có đồng ý cho anh một cơ hội để anh chăm sóc, bảo vệ em không?”