Trêu Chọc Trí Mạng! Bạc Tổng Bệnh Kiều Muốn Kim Ốc Tàng Kiều

Chương 21: Chuyện của Hà Giai Giai đã trở thành vấn đề lớn

Ngược lại làm xong rồi.

Hắn hầu hạ cô hưởng thụ.

Quan trọng nhất là với sắc đẹp này của hắn, nghĩ như thế nào cũng là cô chiếm tiện nghi.

Thời cá ướp muối Noãn suy nghĩ.

Cho nên sau khi xong việc hắn ôm cô đi đến phòng tắm, cô cũng không từ chối.

Nhìn hắn giúp cô lau sạch cơ thể, lại lần nữa đổi áo ngủ, nằm ở trên giường ngủ thật say.

Nhưng Bạc Yến lại không ngủ được.

Hắn nhìn cô gái nhỏ ngủ rất ngon ở bên cạnh mình, ngón tay nhịn không được vuốt ve gương mặt trắng nõn của cô.

Nhìn rất lâu, sau đó mới đứng dậy, bước xuống giường.

Cơ thể hắn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, trên bờ vai, trên cằm, đều có dấu răng mà cô gái nhỏ để lại.

Trên lưng càng không cần nói đến, đều là vệt đỏ, thậm chí có chỗ còn chảy máu, đủ thấy cô gái nhỏ của hắn dùng sức lớn như thế nào.

Hắn cũng không thèm để ý, thuận tay cầm áo ngủ màu xám ở băng ghế cuối giường lên mặc, buộc xong dây lưng, đi ra bên ngoài.

Trần Nhất chờ ở cửa ra vào, nhìn thấy Bạc Yến đi ra ngoài cung kính cúi đầu: “Bạc Tổng, cậu Tô đang ở trong thư phòng chờ anh.”

Bạc Yến đi đến thư phòng ở lầu ba.

Chuyện của Hà Giai Giai đã trở thành vấn đề lớn.

Chẳng ai ngờ rằng, thân thể vị thiên kim tiểu thư kia lại yếu như vậy, vừa về đến nhà đã bắt đầu sốt cao không lùi, lúc thì nói là do vết thương nhiễm trùng, lúc thì nói là bị dọa sợ.

Mặc kệ là thật hay giả, bây giờ người cũng đã nhập viện rồi.

Nhà họ Hà nghĩ muốn nhân dịp này làm khó dễ hắn.

Đầu tiên là nhà máy ở phía Nam nói không bán ra, tối hôm qua hắn ký hợp đồng trước một bước, cho là không sao.

Kết quả hôm nay lại tuôn ra các hạng mục kiểm tra trong nhà máy không khả quan, không thể xử lý sản xuất, sau nửa giờ, các đơn vị liên quan bắt đầu niêm phong nhà máy.

Mà tiếp theo đó, nhà họ Hà lại dựa vào chuyện của Hà Giai Giai, kiện Bạc Yến và Thời Noãn ra toà án tội cố gây thương tích.

Thật ra những chuyện khác Bạc Yến không quan tâm, nhưng những chuyện liên quan đến Thời Noãn hắn không thể nhịn được.

Mà tối nay Tô Thần tới, cũng biểu thị quyết tâm của hắn ta.

Tô Thần ngồi ở trên ghế sofa thấy cửa mở, vội vàng đứng lên, cung kính gọi: “Bạc tổng.”

Bạc Yến đưa tay ra hiệu hắn ta ngồi xuống, sau đó hắn cũng ngồi xuống trước bàn sách.

“Các video liên quan đến chuyện đó tôi đã xoá hết rồi, những nhân viên công tác biết chuyện hôm đó tôi cũng đã xử lý.”

Nói xong, hắn ta đi đến trước mặt Bạc Yến, cung kính lấy một chiếc điện thoại từ trong túi ra, mở khóa, đưa cho Bạc Yến.

“Video trong toilet đêm đó, đã được tôi mua với giá cao trước một bước.”

Bạc Yến nhận lấy, thấy dáng vẻ vênh mặt hất hàm sai khiến của Hà Giai Giai trên màn hình, những lời nói vô cùng khó nghe, còn có cái bàn tay ác độc kia nữa.

Cũng may, cô gái nhỏ của hắn cũng không lương thiện, đánh trả lại rất nhiều.

Hắn nghĩ tới vết thương trên lưng của mình, môi mỏng khẽ nhếch lên, khí thế không giận tự uy giảm xuống rất nhiều.

Người khác luôn cảm thấy cô gái của hắn là một con mèo nhỏ nhu thuận lười biếng, chỉ có hắn biết, cô chính là một con hổ nhỏ biết giấu móng vuốt của bản thân.

Bạc Yến tiện tay đưa điện thoại cho Trần Nhất: “Trước tiên tạm giữ lại.”

Sau đó nhìn Tô Thần nói: “Phần ân tình này của nhà họ Tô tôi nhớ kỹ.”

“Có thể giúp ngài là tốt rồi.”

Sau đó sắc mặt Tô Thần chìm xuống, suy nghĩ một chút rồi mở miệng nói: “Nhưng mà không rõ tại sao nhà họ Hà lại làm như vậy, làm lớn chuyện này cuối cùng chỉ có kết cục lưỡng bại câu thương, còn đắc tội ngài. Tôi cảm thấy, có khả năng nhà họ Hà đang có mục đích khác.”

“Đương nhiên bọn họ có mục đích khác, tôi cũng muốn biết, mục đích của bọn họ là gì.”

Bọn họ nghĩ thật đơn giản, ép hắn phải chịu thua, sau đó đi tìm bọn họ, nước cờ này xem như đi nhầm rồi.

Tô Thần nhìn qua thấy trên cằm Bạc Yến có dấu răng không nói cũng hiểu, lập tức nở một một nụ cười nhẹ nhõm.

“Tôi nói ba tôi lo lắng thừa rồi, tất cả những chuyện này làm sao có thể giấu giếm qua mắt được Bạc Tổng. Tất nhiên tâm lý Bạc Tổng nắm chắc, tôi và ba đã an tâm rồi. Cũng muộn rồi, không quấy rầy ngài nữa, tôi đi trước.”

“Trần Nhất, tiễn khách quý.”