Tác Giả: |
Túc Tinh Xuyên
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2025-05-18 23:18:02 |
Lượt Xem: |
382 |
Quản Lý: |
HanLi ^_^
|
[Công tàn nhẫn nhỏ nhen × Thụ trà xanh nghệ thuật.]
[Kim chủ máu lạnh độc ác × Chim hoàng yến ngốc nghếch chuyên đào mỏ.]
–
Thụ là một nam trà xanh đi du học bị cắt viện trợ, học theo phong cách nghệ thuật, ngoài mặt tỏ ra mong manh u sầu, mục tiêu là câu được một tiểu thư nhà giàu nổi tiếng để yêu đương.
[Gió lớn quá, cậu có thấy linh hồn tôi không? Trong không gian âm bản của chủ nghĩa hiện sinh, nếu có thêm một vé xem phim, cậu có muốn đi cùng tôi không?]
Sau khi gửi lá thư viết tay cho tiểu thư nhà giàu, ngày hôm sau, thụ nhận được hồi âm: [Mười giờ rưỡi tối gặp mặt ở rạp chiếu phim.]
Thụ trà xanh chải chuốt diện đồ một hồi rồi đến rạp chiếu phim, lại chỉ thấy anh trai không dễ chọc của tiểu thư nhà giàu đứng đó. Người đàn ông da ngăm đứng khoanh tay, cười không có ý tốt nhìn thụ: “Sao thế? Người nhận được vé là tôi, cậu không vui à?”
Cả buổi xem phim, thụ trà xanh đều cảm thấy vô cùng kinh hoàng, cánh tay bị ghì chặt trên ghế sofa, muốn đi cũng không đi được, đã thế còn bị đối phương vỗ vỗ vào mặt, khıêυ khí©h nói: “Muốn đào mỏ em gái tôi à? Chiêu trò của cậu quá rẻ tiền.”
Giọng nói khinh miệt, đối phương là người có thù nhất định sẽ trả thù.
–
Công là công tử nhà giàu tàn nhẫn độc ác.
Hắn vừa tranh đoạt gia sản xong, tiễn kẻ thù vào tù, sau đó bay tới phương Bắc xem em gái sống ra sao.
Không ngờ lại phát hiện bên cạnh em gái xuất hiện một tên đào mỏ điển hình của thành phố lớn.
Trà xanh đào mỏ mỗi ngày viết thơ trên lá rụng, để tóc dài, đeo khuyên tai, dây chuyền xương quai xanh, mỗi ngày tạo dáng nghệ thuật, chiêu trò cực kì rẻ tiền.
Công chơi đùa thụ một hồi thì nhận ra tên đào mỏ này tuy không đủ trình chăm sóc em gái mình, nhưng giữ lại bên người mình “trà xanh” một chút cũng khá thú vị.
Công không tin người đeo khuyên tai sẽ là trai thẳng, nhân cơ hội đi chơi liền thẳng tay bẻ cong.
Đào mỏ nam hay đào mỏ nữ cũng là đào mỏ, đừng giở trò “muốn cự còn nghênh” kia với hắn.
Không ngờ thụ trà xanh lại có thiên phú trời sinh, chỉ là lúc trước đi nhầm đường.
Thụ nằm ở trên giường của công, vừa đau vừa sướиɠ, đôi mắt rưng rưng, vì sợ hãi mà chủ động dâng đôi môi lên, để mặc người cần người cứ lấy, nài nỉ muốn được hôn, được sờ. Ngoan ngoãn đến mức khiến người ta mềm lòng.
–
Sau khi lên giường, tuy thụ cũng sung sướиɠ, nhưng cũng vẫn rất đau lòng.
Từ giờ, cậu không thể làm trai thẳng đào tiểu thư nhà giàu được nữa, một người đàn ông không còn trong trắng, làm sao có thể có được tình yêu của tiểu thư nhà giàu?
Cậu co ro hai ngày liền trong chuyến du lịch, sau đó lại được công tặng cho một cái túi Hermes bạch tạng.
Công chưa từng yêu đương nhưng nghĩ chắc "bao nuôi" là như thế, bao nuôi nam hay bao nuôi nữ cũng như nhau.
Thụ thì lại cảm thấy công dùng hàng giảm giá trên chợ đồ cũ lừa mình. Thụ nghiêm túc tỏ vẻ hàng hiệu xúc phạm tới linh hồn nghệ thuật của cậu, nếu muốn tặng thì phải là tác phẩm nghệ thuật (đảm bảo giá trị tiền gửi).
Thụ định mang túi đi trả, thuận tiện trách cứ công một trận, ai ngờ nghiên cứu sơ sơ thì phát hiện túi bạch tạng còn giữ giá hơn cả tác phẩm nghệ thuật, thế là lại ôm chặt túi không muốn trả nữa.
Công nhìn thấy thụ ôm túi vui ra mặt, lại cảm thấy buồn cười, chưa từng thấy ai nông cạn như vậy.
Bao nuôi một tên đào mỏ vừa ngốc vừa trà xanh thế này, cũng rất thú vị.
Hắn vỗ vỗ ghế sofa, lại muốn gọi thụ đến ngủ cùng mình.
Thụ ngoan ngoãn bước tới, cúi đầu liếʍ ngón tay công, đào được tiền, thụ trở lên vừa ngoan vừa khéo, không bao giờ nói những câu dư thừa.
Liếʍ được một lát, cậu ngẩng đầu: “Anh nói sẽ nộp tiền học cho em, có thật không nha?”
Ánh mắt đầy mong đợi, nhẹ nhàng dè dặt.
–
Lúc đầu, công chỉ định nuôi một con thú cưng nhỏ để giải trí.
Sau đó, công lại muốn nhốt thụ ở nhà, ngoan ngoãn làm trà xanh nhỏ của riêng mình.
Rồi đến sau cùng, bản tính có thù tất báo hiện ra, công tính toán từng đồng từng xu thụ từng “đào” được từ mình, bắt cậu phải trả bằng cả cuộc đời này.
Cho đến cuối cùng, họ đã cùng nhau sống một đời hạnh phúc.
.