Tác Giả: |
Thiên Diện Quái
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2025-05-14 16:00:42 |
Lượt Xem: |
40 |
Quản Lý: |
Solitude
|
Edit/Beta: Trúc Nhiên
Giới thiệu:
Vì lợi ích công ty, Giản Vi kết hôn với một người đàn ông xa lạ mà cô chỉ mới gặp một lần.
Anh đẹp trai nhưng tính cách lại khó đoán và kín kẽ. Bạn bè khuyên cô nên suy nghĩ kỹ.
Cô nói: “Không sao, tôi cũng không có ý định yêu anh ta.”
Sau khi nhận giấy chứng nhận đăng ký kết hôn, hai người tôn trọng lẫn nhau. Anh chu đáo, cô ngoan ngoãn, diễn vai người vợ hoàn hảo một cách xuất sắc.
Cô nghĩ cứ tiếp tục sống như vậy cũng không tệ, cho đến khi người mẹ từng bỏ rơi cô từ nhỏ bỗng nhiên dẫn theo em gái cùng mẹ khác ba trở về nước.
Giản Vi tình cờ phát hiện, chồng mình chính là con rể lý tưởng mà mẹ cô đã chọn cho em gái. Đột nhiên, cô cảm thấy hả hê khi thắng được một ván.
Cô hận mẹ, cũng ghen tị với cô em gái luôn được mẹ yêu thương chiều chuộng. Cô nghĩ: Dù có phải nhường lại thì cũng phải là thứ mình không cần nữa.
Thế là, một đêm nọ, cô không còn kháng cự nhu cầu của anh nữa, thuận theo tự nhiên mà xác lập quan hệ vợ chồng thực sự.
Thế nhưng, sáng hôm sau, cô lặng lẽ thu dọn hành lý và rời đi, chỉ để lại một câu: Chỉ là một người đàn ông thôi mà, hơn nữa còn là kẻ mà người khác thèm muốn, tôi không có hứng thú!
Đến khi quay lại, cô ném thẳng tờ đơn ly hôn lên bàn.
Hà Tẫn không thèm nhìn mà lập tức xé nát: “Anh không có ý định ly hôn.”
Không thể ly hôn, Giản Vi quyết định không giả vờ nữa. Cô thay đổi hoàn toàn, ngày ngày quẹt thẻ của anh tiêu xài hoang phí, cố tình phá hỏng hình tượng của mình trong mắt anh.
Nhưng anh chẳng những không chán ghét mà còn đưa thêm vài chiếc thẻ khác, hỏi: “Như vậy có đủ không? Không đủ thì tôi còn nữa.”
“Bình thường tôi chẳng có mấy khoản phải chi tiêu, cũng phải có người tiêu hộ chứ.”
Anh mỉm cười, ánh mắt như nhìn thấu suy nghĩ của cô: “Muốn tôi đồng ý ly hôn? Vậy đợi đến khi tôi không nuôi nổi em nữa đi.”
Giản Vi ngồi tính toán tài sản hiện tại của anh. Nhìn con số hiện lên, cô lặng thinh.
Với số tiền này, dù cô có mua sắm suốt 24 giờ mỗi ngày cũng đủ để tiêu đến tận kiếp sau.
E là kiếp này hết hy vọng rồi.
Cô bỏ cuộc, nói: “Vậy đành đợi kiếp sau ly hôn vậy.”
Anh cười: “Tôi sẽ cố gắng, để kiếp sau tiếp tục nuôi em.”
.