Trước kia, khi còn ở trong hệ thống xuyên nhanh, Kỳ Tễ chỉ là một người qua đường trong mấy bộ truyện bá tổng sến súa.
Là kiểu nhân vật phụ chuyên gõ cửa đúng lúc khi nam nữ chính đang “tình chàng ý thϊếp” để thêm phần kịch tính cho bầu không khí.
Khi hệ thống kết thúc, anh cuối cùng cũng được trở về thế giới thật.
Trải qua bao chuyện, Kỳ Tễ vẫn chỉ là một nhân viên công sở bình thường, không có hào quang nhân vật chính, không có khí chất đặc biệt.
Ước mơ lớn nhất của anh chính là dành dụm được vài trăm triệu rồi ném đơn xin nghỉ việc thẳng vào mặt sếp.
Để đạt được ước mơ đó, anh chấp nhận đồng hành cùng vị sếp ngốc nghếch của mình tham gia một show truyền hình thực tế với dàn khách mời toàn các “bá tổng” hào nhoáng.
Nhưng khác với hình ảnh biệt thự và siêu xe của họ, Kỳ Tễ bước xuống từ xe taxi, còn phải kỳ kèo mặc cả tiền xe với tài xế.
Tổ chương trình vô cùng lúng túng, các bá tổng thì nhìn anh bằng ánh mắt đầy khinh miệt: “Chỉ có hạng người keo kiệt, nghèo túng mới làm chuyện đó.”
Kỳ Tễ mỉm cười: “Tôi từ nhỏ đã luôn tự ti vì nghèo."
"Anh đưa tôi 50 nghìn đi, để tôi được tự tin một lần.”
Đạo diễn đã định cắt hết đất diễn của anh vì cho rằng người như Kỳ Tễ sẽ không tạo ra hiệu ứng truyền hình nhưng anh lại điềm nhiên đáp: “Tôi không có đất diễn cũng không sao, phía Đông không sáng thì phía Tây sáng."
"Sếp tôi tỏa sáng, tôi cũng sẽ sáng. Đó là tinh thần của người làm công ăn lương!”
Ngay từ tập đầu, một khách mời đã mỉa mai: “Có tay có chân, học vấn cũng đâu đến nỗi mà sao lại sống thành ra thế này?”
Kỳ Tễ liền lôi ra bộ luật đang nghiên cứu gần đây: “Cuộc đời này là quá trình học tập không ngừng. Tôi đang cân nhắc chuyển ngành nên dạo này nghiên cứu luật, ví dụ như các tội danh trốn thuế, gian lận, không biết anh thấy sao?”
Đến nửa sau của chương trình, cả ekip mới nhận ra, Kỳ Tễ không hề bình thường mà là một thiên tài toàn năng giả dạng người qua đường!
Các bá tổng chi tiêu phung phí vẫn phải chịu cảnh đói bụng còn Kỳ Tễ chỉ với 30 nghìn đã mua đủ đồ ăn cho cả nhóm.
Chuyện tình yêu của bá tổng loạn cả lên, Kỳ Tễ đứng ngoài chỉ điểm một chút là có thể thay đổi cả cục diện.
Bá tổng yếu ớt không phân biệt nổi ngũ cốc, còn Kỳ Tễ thì môn gì cũng giỏi.
Từ thể thao, bơi lội đến nhạc cụ, diễn xuất, kỹ năng sống, cái gì cũng làm được.
【Sao có cảm giác mấy bá tổng đứng bên cạnh Kỳ Tễ giống như mấy đứa trẻ to xác vậy.】
【Tôi đã nghi ngờ từ đầu rồi, giờ quỳ xuống xem thì thấy hay hơn hẳn.】
【Kỳ Tễ, anh có thể bớt xuất sắc một chút được không? Còn phải chừa đường sống cho người khác nữa chứ.】
Với vẻ ngoài khiêm tốn, tiết kiệm và chăm chỉ của Kỳ Tễ, dàn bá tổng cuối cùng cũng tỉnh ngộ.
Cột sống họ thẳng lại, sự tự tôn cũng quay về.
Khi bất ngờ trở nên nổi tiếng, phản ứng duy nhất của Kỳ Tễ là: “Phí diễn xuất của tôi có thể tăng thêm một chút không?”
Anh vừa nói vừa xoa tay đếm tiền.
Ngay lúc anh đang vui vẻ mặc cả với đạo diễn, một giọng nam trầm ấm vang lên từ phía sau.
“Tiểu Kỳ, về nhà với anh đi. Tất cả tài sản của anh đều sẽ cho em, có được được không?”
Kỳ Tễ cúi xuống xuống, nhìn lại lịch trình dày đặc bình thản đáp: “Hiện tại, người muốn gặp tôi nhiều lắm nên anh phải lấy số chờ.”
“Chắc khoảng ba năm sau mới có thể ăn với nhau một bữa cơm."
.