Người Bình Thường Lại Là Đại Boss Trong Dàn Bá Tổng

Chương 1

Trong thời đại mà các chương trình truyền hình thực tế xuất hiện ào ào như nấm sau mưa.

Nhưng vẫn có một chương trình giải trí từng gây chấn động ngay từ khi phát sóng quý đầu tiên. Tạo nên cơn sốt không nhỏ và thu về lợi nhuận kếch xù.

Thế nhưng sau màn khởi đầu bùng nổ ấy, chương trình dần sa sút, chỉ biết ăn mòn trên nhiệt độ của quá khứ.

Đến nay, khi đã bước sang quý thứ ba, chương trình chỉ còn lại một nhóm nhỏ khán giả trung thành, những người này vẫn sẵn sàng dành chút thời gian quý báu để xem thêm một lần nữa.

Chương trình ấy mang tên "Tôi Và 360 Góc Nhìn Cuộc Sống".

Hai năm trước, trong một rừng show thực tế, nó đã nổi bật nhờ chủ đề độc đáo và cách tiếp cận mới mẻ.

Nhanh chóng leo lên top xu hướng, trở thành hiện tượng một thời của mạng xã hội.

Chương trình tập trung vào trải nghiệm nghề nghiệp, mời các khách mời nổi tiếng đến sống thử và làm việc như những người ở các ngành nghề khác nhau.

Đôi khi là những công việc lặng lẽ, ít được xã hội chú ý, thậm chí đang dần biến mất khỏi tầm nhìn của công chúng.

Trong mùa đầu tiên, với kinh phí không quá dư dả, tổ sản xuất chỉ mời được sáu nghệ sĩ không quá nổi bật.

Thế nhưng, chính thái độ khinh khỉnh và ngạo mạn của họ lại khiến show bất ngờ bùng nổ.

Họ thể hiện sự khó chịu, miệt thị với các công việc chân tay, công khai khoe khoang lịch trình làm việc và mức thu nhập khiến người bình thường chẳng dám mơ tưởng.

Họ hống hách, kiêu ngạo, coi thường nhân viên bình thường đang làm việc xung quanh hậu trường, những người vẫn phải nhẫn nhịn phục vụ, vì sợ chỉ một câu "tôi không vui" cũng đủ làm gián đoạn cả tiến trình ghi hình.

Mức thù lao vô lý cho những người chẳng có năng lực gì nổi bật, lại kèm theo thái độ “trên trời”, đã khiến công chúng phẫn nộ.

Cơn giận ấy không chỉ khiến chương trình đạt mức người xem kỷ lục, mà còn là chất xúc tác cho một đợt thanh lọc lớn trong giới giải trí.

Sau mùa gây sốc đầu tiên, mùa thứ hai lại chỉ ở mức độ trung bình, khiến khán giả dần mất hứng thú.

Giờ đây, khi mùa ba sắp sửa lên sóng, đạo diễn Trương Minh nhìn chằm chằm vào những dòng bình luận lẻ tẻ, lạnh lùng trên Weibo, bất giác bật cười hai tiếng vô cùng âm u.

“Người ta nói là tôi hết thời, tôi cạn ý tưởng rồi? Vậy thì để quý này cho họ mở to mắt mà xem đi!"

"Thế nào mới gọi là thiên tài ra tay, thế nào mới gọi là rượu càng ủ càng ngon!”