Tác Giả: |
Trừu Cốt Ma Đao
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2025-03-04 20:41:10 |
Lượt Xem: |
451 |
Quản Lý: |
Nắng Vàng
|
Hạ Quần Thanh mắc bệnh nan y và qua đời khi chưa đến tuổi trung niên.
Hệ thống cho anh cơ hội trở lại thời trẻ sống lại với dáng vẻ thiếu niên của mình. Với điều kiện là anh chỉ cần đóng vai Boss đi ngang qua sân khấu.
Thân thể mới chỗ nào cũng tốt chỉ là có một điểm trừ nho nhỏ: Mỗi ngày anh phải chịu đựng tình trạng bệnh nặng trong vòng hai tiếng.
*
Sau khi trở lại thời trẻ, cựu vận động viên Hạ Quần Thanh hết lòng hỗ trợ các tuyển thủ vượt qua cửa ải.
Nhưng chẳng hiểu vì sao luôn có người vu oan, hãm hại và đẩy anh vào chỗ chết.
Vào khoảnh khắc người chơi thiếu niên sắp chết, hệ thống kêu lên: [Chú ơi, có thể dọn dẹp hiện trường rồi! Xông lên!]
Hạ Quần Thanh từ vũng máu đứng dậy, đôi sừng dài như kìm của BOSS cọ xát vào trần nhà cao khiến bụi vôi rơi lả tả.
Cằm nó ngẩng lên một cách vô tình, đôi mắt đỏ ngầu vào thời khắc những kẻ tội đồ gào khóc, đột nhiên hạ xuống.
Hạ Quần Thanh - trùm cuối thực sự: "..." Mẹ nó, nói cho rõ ràng. Rốt cuộc ai mới đúng?
*
Khi Tưởng Đề Bạch lên 9 tuổi, anh đã được một người đàn ông cứu ra khỏi đám cháy. Nhưng người thân duy nhất của người đó đã phải nằm lại trong đám lửa. Anh vẫn còn nhớ rõ hình ảnh người đàn ông ấy bật khóc nức nở trong tiết thu se lạnh.
Sau khi lớn lên Tưởng Đề Bạch đã nhìn thấu mọi bộ mặt xấu xa trên đời và lạc lối trong bóng tối sâu thẳm nhất.
Thế nhưng đúng vào lúc đó anh lại nhìn thấy một người rất giống người đàn ông năm xưa, là một thiếu niên đang ôm chặt hũ tro cốt của cha mình.
*
Lúc đầu Tưởng Đề Bạch chỉ lạnh lùng quan sát. Anh hy vọng nhìn thấy thiếu niên đó thất vọng, tuyệt vọng, sợ hãi sau khi bị phản bội, muốn nhìn thấy đôi mắt của thiếu niên đó tràn đầy hận thù, đôi tay nhuốm đầy máu tanh.
Nhưng khi đối phương hết lần này đến lần khác chết đi trước mặt mình, Tưởng Đề Bạch không hiểu vì sao mình lại phát điên. Điều duy nhất anh muốn chính là để người kia sống thật tốt. Vì điều đó, anh chấp nhận người bị gột rửa là chính bản thân mình.
*
Thiếu niên thanh tú bị đẩy vào trò chơi của những Kẻ Phán Xét. Hàng loạt người cố gắng ép cậu ta phải nhận thức sự xấu xa của nhân tính, muốn nghiền nát cậu ta xuống tận bùn sâu.
Tuyển thủ A: "Lo chuyện bao đồng. Thật là ngây thơ."
Tuyển thủ B: "Đừng tưởng tôi sẽ cảm kích cậu, đồ ngây thơ!"
Tuyển thủ C: "Ngây thơ! Ấy, sao cậu lại ngã xuống rồi?!"
Hạ Quần Thanh: "Xin lỗi, bệnh nan y tái phát."
"Bệnh nan y? Chết tiệt, có thứ gì đó đang đến!"
Hạ Quần Thanh: "Ơ, đợi đã." Có một lực mạnh đẩy anh vào trong bóng tối.
Xin lỗi mọi người nhé!
Mười phút sau.
Hạ Quần Thanh đang lặng lẽ lau tay lên quần áo thì đột nhiên anh bị ai đó ôm chặt. Khi anh đang ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì thì người kia thì thầm bên tai anh nói:
"Đừng sợ, đây không phải lỗi của anh."
"???"
[Vô tình cầm nhầm kịch bản "thú cưng của cả đội" - Chú già trong hình hài thiếu niên thụ.] X [Bi quan, uể oải, luôn nghi ngờ mọi thứ - cọc cằn nhưng thông minh hơn người công.]
Tóm tắt ngắn: Là chú già chứ không phải thiếu niên ngây thơ. Xin cảm ơn!
Tư tưởng: Giữ vững nguyên tắc, lan tỏa năng lượng tích cực.
.