Tôi Ở Huyền Học Tay Không Xé Tà Ám

Chương 14

Cố Miên thì tin tưởng họ hơn một chút. Dù sao cũng là người anh Tạ của cậu ta mang về, nếu có vấn đề chắc chắn sẽ bị anh Tạ xử trước rồi.

Nghĩ vậy, Cố Miên quay sang nhìn nhóm người mặc áo bào đạo, hỏi: “Vậy họ là ai?”

“Bần đạo là Thanh Mộc, đây là nhóm đệ tử của bần đạo.” Thầy Thanh Mộc dần giới thiệu qua.

Thầy Thanh Mộc là một người có râu trắng bồng bềnh, ngoại hình rất có khí chất tiên thiên, phù hợp với hình tượng đại sư trong mắt người đời.

"Đạo trưởng Thanh Mộc của chùa Thanh Tiêu?" Cố Miên kêu lên.

Tạ Khâm Từ nghiêng đầu: “Cậu biết à?”

Cố Miên sờ sờ mặt dây chuyền trên ngực, nhỏ giọng nói với Tạ Khâm Từ: "Anh Tạ, bùa hộ mệnh em đang đeo là xin từ chùa Thanh Tiêu đấy, thầy Thanh Mộc rất có tiếng ở Yến Kinh, có ông lớn ở đó sẵn lòng bỏ ra rất nhiều tiền để mời thầy Thanh Mộc ra mặt, nhưng bị từ chối rồi."

"Nhưng tại sao thầy Thanh Mộc lại tới Vân Thành thế?" Cố Miên tự hỏi tự trả lời: "Chắc chắn là để giải quyết Quỷ Vương rồi."

Thầy Thanh Mộc cũng nghe thấy lời này.

"Cố tiểu hữu nói không sai, bần đạo tới đây chính vì để đối phó Quỷ Vương." Thầy Thanh Mộc cười nói: "Chỉ là hiện giờ xem ra, bần đạo cũng không cần làm gì nữa."

Bất cứ ai có mắt đều có thể thấy Quỷ Vương đã không còn chút năng lực hủy diệt nào nữa.

"Cảm ơn sự giúp đỡ của Tạ tiểu hữu." Thầy Thanh Mộc cúi chào theo kiểu đạo gia với Tạ Khâm Từ.

Tạ Khâm Từ xua tay: "Đại sư không cần phải vậy đâu, tôi cũng chỉ đang bảo vệ bản thân thôi."

"Sư phụ, giờ còn chưa biết cậu ta có phải là người giải quyết Quỷ Vương hay không? Người cảm ơn cậu ta làm gì?" Một đệ tử đi theo thầy Thanh Mộc tỏ vẻ bất mãn.

"Ăn nói cẩn thận."

Thầy Thanh Mộc đã lên tiếng, dù đệ tử kia có bất mãn cũng không dám nói gì nữa.

Lúc này, một cấp dưới của Triệu Phong chạy tới, nói nhỏ vào tai Triệu Phong.

"Tôi sẽ cho người đưa mấy người ra ngoài trước."

Ngoại trừ Tạ Khâm Từ, tất cả mọi người ở đây đều là người bình thường, dù sao họ cũng không nên biết quá nhiều chuyện nội bộ. Dẫu sao đất nước này luôn áp chế ma quỷ hết mức có thể, cố gắng không để những điều này ảnh hưởng đến cuộc sống của người dân bình thường.

Tạ Khâm Từ rời đi cùng mọi người.

Anh vừa di chuyển, cục màu đen đã vội vàng đi theo anh, định theo anh rời đi.

"Ơ, cái này..."

Mấy người thầy Thanh Mộc nhìn nhau, bọn họ cũng không thể làm cho thứ này rời khỏi Tạ Khâm Từ.

Một sự tồn tại có thể khống chế được Quỷ Vương, dù nó không có thể hiện tính công kích, bọn họ cũng không dám xem thường.

Bất kể thả nó ra ngoài hay là giữ lại đây đều tồn tại những mối đe dọa tiềm ẩn.

Nhất thời, họ rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.

"Chi bằng anh Tạ tạm thời ở lại đây đi." Triệu Phong suy nghĩ rồi nói.

"Em ở lại với anh Tạ." Cố Miên vội quay người lại.

Triệu Phong cho người dọn dẹp một căn phòng để hai người nghỉ ở đó một đêm, sau đó tự mình dẫn họ đến trung tâm trận pháp.

Thầy Thanh Mộc đã bận rộn bên trong với các đệ tử từ lâu.

"Đây là một trận pháp hiến tế, phán đoán sơ bộ cho thấy Quỷ Vương được sinh ra từ đây..." Thầy Thanh Mộc nêu ra kết luận thu được từ trận pháp: "Lần này cũng may có Tạ tiểu hữu ở đây, nếu không hậu quả sẽ khó mà tưởng tượng nổi."

"Trước đây đại sư có từng nghe đến cái Tạ Khâm Từ này chưa?" Triệu Phong cau mày.

Ý anh ta muốn hỏi là đại sư có từng nghe đến cái tên Tạ Khâm Từ này trong giới huyền học chưa. Thầy Thanh Mộc nghe hiểu ẩn ý của anh ta, im lặng một lúc.

"Chưa, trước ngày hôm nay, tôi chưa từng nghe thấy cái tên Tạ Khâm Từ."

Lời của thầy Thanh Mộc cho thấy đối phương không phải người trong giới huyền học, Triệu Phong càng nhíu chặt mày: "Có năng lực như vậy mà lại chưa từng nghe nói, điều này không bình thường."

“Không phải ai cũng có thể điều khiển được ác quỷ." Thầy Thanh Mộc lắc đầu: "Trong giới huyền học, bần đạo chưa từng thấy có ai có thể điều khiển ác quỷ, đánh bại Quỷ Vương.”

Cấp bậc ác quỷ càng cao càng có tính áp chế với quỷ hồn cấp thấp, Quỷ Vương thì càng khỏi phải nói. Cục màu đen bên cạnh Tạ Khâm Từ cùng lắm cũng chỉ được coi là ác quỷ, không thể đạt tới cấp độ quỷ vương được, nhưng lại có thể dễ dàng khống chế Quỷ Vương, làm sao có thể khiến người ta không ngạc nhiên cho được.

Sao Triệu Phong có thể không biết những thứ này, anh ta biết nên nỗi lòng mới càng nặng nề hơn. Bọn họ có quá ít hiểu biết về Tạ Khâm Từ, thậm chí còn không biết anh là địch hay là bạn.

Nếu là bạn thì tốt, nhưng nếu là địch thì...

"Hiện giờ chúng ta chỉ có thể hy vọng Tạ tiểu hữu không phải người mang ác ý thôi."

"Hy vọng là vậy." Triệu Phong thở dài.

Trên đường ra xe, đoàn người nhận được tài liệu về tất cả mọi người trong ekip chương trình, không có nhiều thông tin về Tạ Khâm Từ. Cuộc sống suốt hai mươi năm qua của đối phương không có gì đặc biệt, cực kỳ bình thường, cùng lắm là có chút xui xẻo.