Khí lạnh thấu xương thấm vào cốt tủy, Cố Miên ôm chặt lấy mình. Cậu ta nghe thấy tiếng nhịp tim đập kịch liệt, có của cậu ta và cả những người khác nữa.
“Anh Tạ…” Cậu ta run rẩy mở miệng.
Tất cả mọi người bị gió quật mạnh đến mức nghiêng trái ngã phải, chí có chàng trai là đứng yên, không nhúc nhích trong đám người như Định Hải Thần Châm. Nhìn anh, chẳng hiểu sao sự bất an trong lòng mọi người đều bay biến hết.
Tạ Khâm Từ nhìn kén đen, mắt sầm lại.
“Do con người thúc đẩy Quỷ Vương sinh ra rồi đây.”
Câu nói vừa dứt, màn hình livestream tắt ngúm.
Trên màn hình đen, sóng bình luận liên tục hỏi:
[Chuyện gì vậy? Sao lại livestream lại bị tắt thế?]
[Chuyện gì vậy? Đứt dây à?]
[Còn sao nữa, livestream được đến đây đã là rất khó tin rồi.]
[Không ai ngó ngàng gì phía Kiều Lạc Lạc sao? Có anh hùng tìm ra rồi này: (Link)]
Xe phóng như bay.
Triệu Phong cau mày: “Các cậu tắt livestream à?”
“Không phải ạ…” Nhân viên kỹ thuật nuốt nước bọt: “Chúng tôi vừa nhận được lệnh đã tắt stream ngay, nhưng lại không đóng được. Livestream này tự tắt đấy ạ.”
Một đệ tử trẻ bên cạnh thầy Thanh Mộc nói: “Sư đệ báo tin, xác nhận thiết bị livestream có âm khí.”
“Vẫn không liên lạc được với ekip chương trình sao?”
“Không gọi được, sắp xếp người đến rồi.”
“Còn bao lâu nữa mới đến nơi?”
“Mười hai phút nữa.” Giọng Triệu Phong cực trầm.
“Quỷ Vương đã xuất thế, mười hai phút thì lâu quá.” Thầy Thanh Mộc sốt ruột.
Mười hai phút đã quá đủ cho Quỷ Vương làm loạn một phen, tạo nên thảm họa cực lớn.
“Có lẽ chàng trai tên Tạ Khâm Từ kia có thể ngăn được…” Nói đến nửa câu sau, chính Triệu Phong cũng phải tự cười mình nghĩ vớ vẩn. Tạo vật được sinh ra ở đó không phải ác quỷ bình thường mà là Quỷ Vương bách chiến bách thắng trong hàng nghìn, hàng vạn con quỷ.
Trong livestream, trông Tạ Khâm Từ có vẻ như dễ dàng xử lý quỷ đấy, nhưng Quỷ Vương lại ở đẳng cấp khác. Để xử lý Quỷ Vương, dù có là thầy Thanh Mộc và tất cả nhân vật lớn trong giới huyền học Vân Thành cộng lại cũng chưa chắc đã được.
Nhưng họ cũng hết cách, chỉ có thể hy vọng phép màu nơi Tạ Khâm Từ.
“Liệu có thể kéo dài được thêm vài phút không đây.” Ánh mắt thầy Thanh Mộc nặng nề vô cùng: “Dù có phải liều hết tu vi cả đời, bần đạo cũng sẽ không để mặc Quỷ Vương ra ngoài hại người.”
Thầy Thanh Mộc có tu vi thâm hậu, nếu không bói ra Quỷ Vương xuất thế thì sẽ không đích thân ra mặt chuyến này.
Đạo trưởng trẻ tuổi bên cạnh ông hiểu ý, vội nói: “Sư thúc…”
Triệu Phong cũng hiểu ý ông muốn hy sinh vì nghĩa, tâm trạng lập tức nặng nề hơn.
“Hy vọng cậu Tạ kia có thể kiên trì thêm một lúc…”
Hoàn cảnh hiện giờ của Tạ Khâm Từ lại hoàn toàn không hề khó khăn như họ tưởng tượng.
Đám Kiều Lạc Lạc, Đinh Mạn Ni không chịu được áp lực nên đã hôn mê bất tỉnh. Cố Miên miễn cưỡng tỉnh táo được nhờ sợi dây chuyền trước ngực. Chúc Thần Tinh cũng khó khăn lắm mới giữ được tỉnh táo, anh ta trốn sau Hắc Đà Đà đang tán loạn không ra hình dạng gì.
Kén đen tróc, một cánh tay màu đen vươn ra ngoài.
Gió càng rít lớn hơn, trên không có vài tia sét xẹt qua.
Cánh tay, bả vai…
Khe nứt ngày càng lớn.
Hắc Đà Đà bay tới bay lui không ngừng, lần nào đến gần cái kén đen là lại được Tạ Khâm Từ kéo về.
Rõ ràng thứ trói nó lại chỉ là một sợi dây thừng, nhưng sợi dây thừng đó trong tay Tạ Khâm Từ như có sức mạnh đặc biệt, luôn khóa chặt Hắc Đà Đà, dù kén có hút mạnh đến đâu cũng không làm gì được.
Một thứ màu đen như đầu người bật ra khỏi kén.
“Gào!”
Nó không có ngũ quan, ngay chính giữa chỉ có một cái lỗ to, nhe hàm răng trắng đầy răng, dịch nhờn màu đen chảy tràn khỏi miệng nó, nhỏ xuống mặt đất khiến mặt đất bị ăn mòn thành một cái hố to.
Tiếng rít ầm ĩ của nó cực kỳ chói tai, như thể đạt đến giới hạn chịu đựng của con người.
“Đó là thứ quái gì vậy?” Cố Miên bịt chặt tai. Mặt dây chuyền trước ngực nóng đến mức khiến cậu ta muốn phỏng.
“Là Quỷ Vương.” Tạ Khâm Từ nhìn chăm chăm thứ màu đen to lớn trước mắt.
“Quỷ Vương ư?” Cố Miên cao giọng hỏi. Thấy quái vật màu đen quay đầu về phía mình, cậu ta vội khẽ giọng: “Anh Tạ, có xử lý được Quỷ Vương không?”
Cậu ta chưa thấy quỷ thật bao giờ, nhưng cậu ta đã xem đủ thứ phim ảnh liên quan đến ma quỷ rồi nên biết Quỷ Vương là thứ khó xử lý thế nào.
Tạ Khâm Từ: “À.”
Chẳng biết sao, Cố Miên cảm thấy giọng điệu anh Tạ nhà mình hơi trào phúng.
“Quỷ Vương thật đấy, nhưng chỉ là một con Quỷ Vương hàng lỗi thôi.”
Cố Miên không kịp hỏi xem ý anh Tạ là sao thì Quỷ Vương dường như cảm nhận được gì đó. Nó vùng khỏi kén đen, gào thét vọt về chỗ họ.
Nó ngửi thấy mùi rất thơm, giống thứ những kẻ kia đút cho nó ăn, đồ ăn, lại còn là thứ mà nó đang thiếu.