Tôi Ở Huyền Học Tay Không Xé Tà Ám

Chương 10

“Bụp… bụp… bụp…”

Tiếng động dần hòa cùng tiếng tim đập, Kiều Lạc Lạc trợn to mắt, đi thẳng về phía kén đen.

Mùi tanh tưởi, thối khủng khϊếp khiến con người ta không suy nghĩ được gì. Dây chuyền trước ngực nóng lên, Cố Miên tỉnh táo lại khỏi cơn mịt mù, vừa mở mắt ra đã thấy Kiều Lạc Lạc đi về phía kén đen. Cậu ta hành động ngay mà không kịp nghĩ, nhanh chóng kéo cô ta về.

“Kiều Lạc Lạc!”

Tiếng Cố Miên đánh thức mọi người còn đang trong trạng thái mịt mù. Họ cứ vô thức đi về phía trước, nếu không choàng tỉnh lại thì không chừng người tiếp theo bước vào kén là mình rồi.

Họ lập tức sợ hãi vô cùng.

Kiểu Lạc Lạc như bừng tỉnh, cô ta bỗng đẩy Cố Miên ra, xông thẳng về phía Tạ Khâm Từ.

Cố Miên vốn đang đứng cạnh Tạ Khâm Từ. Cậu ta bị đẩy cho lảo đảo một cái, trơ mắt nhìn Kiều Lạc Lạc phóng về phía anh.

“Anh Tạ, cẩn thận!”

Tạ Khâm Từ cản cánh tay đang vung tới của Kiều Lạc Lạc, lật tay, nắm chặt lại: “Cô muốn gϊếŧ tôi sao?”

“Đúng vậy!” Mặt tối bên trong Kiều Lạc Lạc bị phóng đại đến cực hạn: “Tạ Khâm Từ, sao mày không đi chết đi? Sao mày lại không chết?”

Càng nói càng ác.

Người xem livestream thấy vậy thì ngẩn hết cả ra.

[Cô ta đang nói gì vậy? Không được TKT che chở suốt dọc đường thì làm sao KLL bình yên vô sự đến được đây chứ?]

[Trông vẻ mặt cô ta thì có lẽ muốn TKT chết thật.]

[TKT làm gì mà cô ta hận cậu ấy như vậy?]

Tạ Khâm Từ cũng hỏi một câu tương tự: “Tôi làm gì khiến cô muốn tôi chết chứ?”

Câu này anh hỏi thay nguyên chủ. Nguyên chủ chưa từng làm gì Kiều Lạc Lạc mà lại bị cô ta hại chết, chết rồi còn bị xuyên tạc đủ kiểu.

“Mày làm gì á hả? Kiều Lạc Lạc cười to: “Mày chẳng làm gì hết, nhưng cứ hễ mày xuất hiện là tao lại thấy khó chịu. Ai bảo chỉ cần mày xuất hiện là mọi người đều tập trung hết về phía mày cơ chứ? Dựa vào đâu mà thứ tao xem là báu vật lại bị mày vứt như giày rách? Vì mày đẹp nên vừa vào nghề đã được tham gia chương trình có đầu tư lớn hay sao? Còn tao? Tao muốn gì cũng phải vất vả mưu tính hết.”

“Mày không biết nhỉ? Thanh danh mày ngày càng kém là do tao đấy. Bọn fans ngu hết chỗ nói, chỉ cần tao hơi dắt mũi tí là đã xông pha chiến đấu vì tao, chỉ cần tao nói mấy câu mập mờ thôi lạ họ đã hắt nước bẩn đầy người mày rồi.”

“Lần này cũng thế, cũng do tao xin anh Vương để mày cùng tham gia chương trình với tao. Để cho mày hãm sâu vào vũng bùn nên tao đã đưa mày vào căn phòng đó, chuẩn bị kết cục đẹp nhất cho mày. Thế nhưng sao mày lại không chết chứ? Tạ Khâm Từ, mày sống dai thật đấy, căn phòng đầy ác quỷ cũng không gϊếŧ nổi mày.”

“Nhưng bất hạnh thay, không được như cô mong muốn rồi.” Tạ Khâm Từ cười khẽ: “Trước khi vào đây, cô đã đưa cho tôi một lá bùa hộ mệnh ngay trước mặt mọi người. Lá bùa đó không khác gì của cô, nhưng thật ra hiệu quả lại hoàn toàn trái người. Lá bùa của cô có thể xua đuổi ma quỷ, còn của tôi là loại chuyên dùng để hấp dẫn chúng.”

Đám Cố Miên hoàn toàn ngây người trước tình cảnh này.

Tạ Khâm Từ buông tay ra, Kiều Lạc Lạc ngã xuống.

Tạ Khâm Từ phủi người, từ từ đến gần, khuôn mặt tuấn tú đó với Kiều Lạc Lạc mà nói chẳng khác gì ác quỷ.

“Kiều Lạc Lạc, nói cho tôi biết…” Tạ Khâm Từ nói khẽ như lầm bầm: “Cô định hại chết tôi kiểu gì? Sau khi hại chết tôi xong, cô định làm gì nữa?”

Đối diện với đôi mắt đen, sâu như đầm lầy của Tạ Khâm Từ, ý thức của Kiều Lạc Lạc ngày càng hãm sâu vào hỗn độn.

“Mày sẽ bị ác quỷ gϊếŧ chết.” Như tưởng tượng ra cảnh đó, Kiều Lạc Lạc toét miệng cười: “Xác của mày sẽ tan tành. Đợi livestream xong, công ty sẽ ra thông cáo báo chí, bảo mày chơi ma túy, đang livestream lên cơn nghiện, thiếu thuốc mà chết. Tao còn chuẩn bị cho mày nhiều bản thảo lắm…”

[A! Tức chết tôi mất thôi, Kiều Lạc Lạc này ác độc quá đi mất.]

[Ọe ọe ọe, tôi không có mắt nhìn người mới làm fan cô ta, cô ta quá tởm.]

Lúc này đây, bình luận toàn người thoát fan quay lại giẫm Kiều Lạc Lạc.

[Tạ Khâm Từ xui thật đấy, bị một kẻ tởm lợm như thế nhắm vào.]

[Nếu anh Tạ nhà tôi không siêu cấp đỉnh chóp thì có khi KLL đã hoàn thành được âm mưu của mình rồi.]

[Tôi rợn cả tóc gáy rồi này, KLL còn đáng sợ hơn ác quỷ nữa.]

[Nói đến ác quỷ thì các người xem cái kén đen kia đi, có phải nó sắp nứt hết ra rồi không?]

Kén đen hấp thụ đủ quỷ khí, nó bắt đầu dừng xoay, tiếng “răng rắc”, “răng rắc” vang lên, thứ vỏ cứng, màu đen tróc ra.

Gió rét dừng lại, cảm giác áp bức mãnh liệt từ kén đen vọt ra. Hắc Đà Đà bất an trốn sau lưng Tạ Khâm Từ, đám Cố Miên cũng không quan tâm những tin khủng kiếp mới nghe được ban nãy nữa mà tụ dần về phía Tạ Khâm Từ.