Tôi Ở Huyền Học Tay Không Xé Tà Ám

Chương 5

Cố Miên ra mắt từ show tuyển chọn, sức chiến đấu của người hâm mộ cực kỳ mạnh, chẳng mấy chốc đã oanh tạc khiến fan của Kiều Lạc Lạc không dám ló mặt ra nữa.

Chưa bao giờ gặp phải tình huống như vậy, Kiều Lạc Lạc lúng túng đứng dậy, muốn biết vụ của Tạ Khâm Từ là sao, lại ngại Cố Miên còn đang ở đây nên không tiện lên tiếng hỏi.

Tạ Khâm Từ nhận ra sự ngờ vực của Kiều Lạc Lạc nhưng không có ý định giải đáp cho cô ta.

Cố Miên bộp chộp chỉ vào lá bùa màu vàng sắp rơi ra khỏi túi Kiều Lạc Lạc: "Đồ của chị sắp rơi ra ngoài rồi kìa."

Kiều Lạc Lạc cúi đầu, thấy lá bùa lộ gần hết ra ngoài thì vội vàng nhét vào lại.

"À, tôi nhớ ra rồi, có phải lúc nãy chị cho anh Tạ một lá bùa giống loại này không?"

"Ừm, đúng rồi, tôi nghe nói địa điểm live là ở nhà họ Ninh nên mới đi thỉnh đấy."

"Anh Tạ, bùa của anh có còn không?" Cố Miên quay lại hỏi.

Kiều Lạc Lạc cũng cẩn thận nhìn sang.

"Tất nhiên..."

Tạ Khâm Từ nhìn Kiều Lạc Lạc, cảm nhận được vẻ căng thẳng vô tình lộ ra của cô ta rồi nói nốt: "Là không còn rồi."

Kiều Lạc Lạc thở phào nhẹ nhõm.

“Không còn nữa hả?" Cố Miên có hơi tiếc nuối, quay đầu suy nghĩ: “Nhưng đối với anh Tạ mà nói, có bùa hay không cũng vậy ạ.”

“Cậu tin tưởng tôi quá nhỉ?"

"Lại chả, có anh Tạ ở đây, hiệu quả hơn bất kỳ loại bùa nào khác!" Cố Miên đáp mà không cần suy nghĩ.

"Anh Tạ đỉnh thế cơ à?" Kiều Lạc Lạc dằn xuống những suy nghĩ rối ren trong lòng.

"Đúng rồi, đúng rồi." Cố Miên tìm được người nói chuyện, cậu ta kể một lèo chuyện họ vừa trải qua: "Chị không biết đâu, mấy thứ đó nhìn thấy anh Tạ cứ như chuột thấy mèo ấy? Đây gọi là gì? Đây gọi là áp đảo về mặt đẳng cấp ấy!”

"Anh Tạ giỏi thật đấy!" Kiều Lạc Lạc ngoài mặt thì thán phục vậy thôi, nhưng tảng đá lớn trong lòng cô ta vẫn không ngừng đè nặng.

Kế hoạch của bọn họ đã thất bại hoàn toàn, hiện tại họ chỉ hy vọng Tạ Khâm Từ không biết kế hoạch bí mật của bọn họ thôi.

Nhưng mà...

Nghĩ đến những gì Tạ Khâm Từ vừa nói lúc đυ.ng mặt, trong lòng Kiều Lạc Lạc cảm thấy cực kỳ bất an. Tạ Khâm Từ thật sự không biết gì ư?

Hiển nhiên Cố Miên không quên Tạ Khâm Từ vừa nói gì, cậu ta đẩy Kiều Lạc Lạc sang một bên, đến gần Tạ Khâm Từ, khẽ giọng hỏi: "Anh Tạ, lời anh vừa nói là có ý gì thế?"

"Nói gì cơ?"

"Anh vừa nói với Kiều Lạc Lạc..."

Nghe thấy tên mình, Kiều Lạc Lạc chậm rãi nhích lại gần, dỏng tai lên.

"Không có gì, tôi chỉ bày tỏ niềm vui bất ngờ khi gặp đàn em và quản lý thôi."

“Đây không phải là niềm vui bất ngờ, là ngớ người mới đúng."

Bọn họ vừa nói chuyện vừa tiếp tục tìm người, Kiều Lạc Lạc đi theo sau hai người, tận mắt chứng kiến Tạ Khâm Từ dễ dàng đối phó với đám ác quỷ gặp phải trên đường, lòng cô ta càng thấy bất an hơn.

Nửa giờ sau, họ gặp phải ảnh đế Chúc Thần Tinh đang chạy trối chết vì bị một con ác quỷ đuổi theo.

Nhìn thấy người sống, Chúc Thần Tinh vui mừng lắm, nhưng rất nhanh đã bị thay thế bởi nỗi tuyệt vọng sâu sắc, anh ta khàn giọng hét lên: "Chạy mau! Đừng đến đây!"

Lúc này, Chúc Thần Tinh không còn chút xíu phong thái nào của ảnh đế nữa.

Đầu tóc anh ta rối bù, quần áo rách rưới, mặt mày xám tro, trông đến là nhếch nhác.

"Thầy Chúc cứ đừng lo, chúng em đến cứu anh ngay đây!" Cố Miên lớn tiếng nói.

“Các cậu đừng tới đây!” Chúc Thần Tinh tưởng bọn họ không biết thứ đuổi theo mình không phải do ekip chương trình sắp xếp nên vội vàng nói: “Tôi đã bảo các cậu đừng tới đây mà!”

Đang nói thì mấy người họ đã tới trước mặt Chúc Thần Tinh.

Con mồi chủ động đến gần, ác quỷ phát ra một tiếng cười khàn khàn, nó cắn nuốt những ác quỷ xung quanh nên đã sinh ra một chút thần trí, nó cảm nhận được thanh niên phía trước là đồ đại bổ.

Nó từ bỏ việc đuổi theo vờn con mồi cũ mà cười gằn lao về phía Tạ Khâm Từ.

"Cẩn thận..."

Những lời còn chưa nói hết của Chúc Thần Tinh bị mắc kẹt trong cổ họng, anh ta trợn tròn mắt khi nhìn thấy những gì ngoài sức tưởng tượng đang xảy ra trước mặt.

Anh ta không nhìn lầm đúng không?

Tại sao anh ta nhìn thấy ác quỷ xông tới mà ác quỷ lại bị đánh bại?

Đây chính là con ác quỷ đã đuổi theo anh ta gần một tiếng đồng hồ, vừa đuổi theo vừa cắn nuốt tất cả những con quỷ lớn nhỏ xung quanh đấy!

"Cái này..."

Cố Miên đi tới vỗ nhẹ vai anh ta: "Lần đầu tiên em nhìn thấy anh Tạ đánh quỷ, cảm giác của em cũng giống như anh bây giờ vậy đó."

Chúc Thần Tinh ngơ ngác dời tầm mắt, bắt đầu suy nghĩ xem rốt cuộc đây có phải là sự sắp xếp của ekip chương trình hay không.

Rất nhanh, anh ta đã không còn tâm trí đâu để suy nghĩ về vấn đề này nữa, bởi vì con quỷ bị Tạ Khâm Từ giẫm dưới chân đang giãy dụa kịch liệt, phát ra tiếng thét chói tai.