Hiển nhiên, những gì đang diễn ra trước mắt anh ta ta chắc chắn không phải là điều mà công nghệ hiện đại có thể làm được.
"Ồn chết đi được."
Chúc Thần Tinh nghe thấy giọng nói trong trẻo của chàng trai, sau đó tiếng thét chói tai dừng lại.
“Đưa cái đó cho tôi.”
Thấy ánh mắt Tạ Khâm Từ nhìn về phía tay mình, Chúc Thần Tinh do dự đưa thanh gậy gỗ trong tay qua.
Đó là thứ anh ta vừa nhặt để tự vệ, nhưng nó không có sức tổn thương gì với ác quỷ hết.
Tạ Khâm Từ cầm cây gậy chọc chọc vào bóng đen đang không ngừng vùng vẫy.
Cái bóng đó hoàn toàn không có hình dáng con người, chỉ là một cái bóng mờ, nhưng trên đó lại có âm khí rất mạnh, lác đác mù sương. m khí dày đặc giống như một con rắn, leo dọc theo thanh gỗ đi lên, càng lúc càng gần tay của Tạ Khâm Từ.
"Cẩn thận đấy anh Tạ." Cố Miên lên tiếng nhắc nhở.
Tạ Khâm Từ liếc nhìn âm khí hình con rắn một cái, nó liền đứng im không dám nhúc nhích.
"Anh Tạ, hình như cái bóng đen này khác với mấy cái mà chúng ta gặp phải trước đó." Cố Miên không dám đến quá gần, cậu ta ngồi xổm xuống ở một vị trí cách đó không xa.
"Ừ." Tạ Khâm Từ giải thích: "Nó cắn nuốt đồng loại nên tiến hóa rồi."
"Thứ này còn có thể tiến hóa nữa hả?"
"Cậu có biết đây là cái gì không?" Chúc Thần Tinh chỉnh đốn lại đầu tóc quần áo rồi đi tới.
"Chẳng phải anh đoán được rồi à?" Tạ Khâm Từ ném gậy đi, đứng dậy.
Chúc Thần Tinh cười khổ: “Chỉ là tôi không ngờ trên đời này thật sự tồn tại những thứ đó.”
Tạ Khâm Từ nhìn anh ta như có điều suy nghĩ: “Sớm mở ra cánh cửa thế giới mới một chút cũng không phải chuyện xấu.”
Dẫu sao quanh người ảnh đế này luôn có một luồng quỷ khí mờ nhạt, cũng chính sự tồn tại của luồng quỷ khí này khiến những ác quỷ đã tiến hóa chỉ có thể đuổi gϊếŧ anh ta chứ không thể trực tiếp gϊếŧ chết anh ta.
Chúc Thần Tinh đã chạy quá lâu, sau khi được thả lỏng, hai chân của anh ta như nhũn cả ra, bèn dứt khoát để Cố Miên đỡ mình ngồi xuống chiếc bàn đá trong sân. Bọn họ cứ tìm người không mục đích như thế cũng không phải cách hay, chi bằng giải quyết từ gốc rễ của vấn đề.
Bọn họ trao đổi kinh nghiệm của mình với nhau. Tạ Khâm Từ mượn của Cố Miên một sợi dây rồi trói ác quỷ lại. Ác quỷ đánh không lại anh, buộc phải biến thành một cái khinh khí cầu cỡ bự lơ lửng trên không trung, Tạ Khâm Từ đi đâu là nó đi theo đấy.
Cố Miên nhìn cục màu đen chủ động đi theo, trong mắt không giấu được vẻ kích động.
Vẫn là anh Tạ của bọn họ đỉnh nhất.
“Chúng ta đi tìm nơi chúng nó sinh ra đi.” Tạ Khâm Từ kéo sợi dây, cục đen hơi sà xuống thấp.
Nếu không có Tạ Khâm Từ, đám người Cố Miên sẽ không bao giờ dám mạo hiểm, nhưng bây giờ...
Ba người nhìn cục màu đen biến thành hình trái tim chỉ vì sở thích của Tạ Khâm Từ. Có anh Tạ ở đây, bọn họ sợ cái gì?
"Nhưng chúng ta nên tìm thế nào bây giờ?" Chúc Thần Tinh hỏi.
Tạ Khâm Từ lại kéo sợi dây một cái, trái tim màu đen bay về phía trước, Tạ Khâm Từ đứng dậy nói: “Đi theo nó.”
Sau khi nghỉ ngơi đủ, bốn người lên đường.
Trên đường đi, bọn họ lại gặp thêm hai vị khách, là nam nữ chính của một bộ phim chiếu mạng cực hot, Thang Gia Nhĩ và Đinh Mạn Ni.
Trái tim màu đen đi trước mở đường, có nó ở đây, không cần Tạ Khâm Từ ra tay nữa. Tất cả ma quỷ mà nó gặp phải đều bị nó nuốt chửng, trái tim càng lúc càng lớn hơn, lúc sau đã biến thành một cục lớn che khuất cả bầu trời. Cục màu đen tự sinh ra vài trái tim nhỏ khác bên cạnh trái tim lớn để trang trí.
Tạ Khâm Từ rất hài lòng.
Đám người Chúc Thần Tinh nhìn mà ngơ luôn.
"A!"
Lúc rẽ vào góc, một tiếng hét chói tai truyền tới.
Cố Miên và Chúc Thần Tinh đưa mắt nhìn nhau, bước nhanh về phía trước.
Tạ Khâm Từ cũng đi theo.
Đến khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, hiếm khi anh cũng phải sững ra trong giây lát.
Chỉ thấy một trái tim màu đen khổng lồ phân ra thành nhiều trái tim màu đen nhỏ hơn, chúng vây tròn xung quanh một đám người. Một trái tim màu đen phát hiện ra Tạ Khâm Từ thì cuống cuồng bay tới, ngăn không cho Tạ Khâm Từ đi về phía vòng tròn (?).
Thấy Tạ Khâm Từ đến gần, một trái tim đen duỗi ra hai cái xúc tu tóm lấy trái tim đen nhỏ hơn hòa vào cơ thể mình, cho đến khi cả hai hòa vào nhau, một cái xúc tu đã lớn hơn một chút chỉ vào đám người bị bao vây, cái còn lại chỉ về phía Tạ Khâm Từ.
Dường như đang nói: Nhìn này, tôi bắt được cho anh bao nhiêu là thức ăn.
Đám thức ăn bị bắt và Tạ Khâm Từ được cho ăn đều im lặng.
Chương 3
Có bốn người bị bao vây, dẫn đầu là một trong các khách mời - blogger phổ cập kiến thức khoa học - Trần Lâm. Ba người còn lại đều mặc đồng phục, có lẽ là nhân viên của ekip chương trình.