Sau Khi Boss Bản Lậu Trở Về Trò Chơi Vô Hạn

Chương 20: Cá hộp hoa hồng (20)

Âm thanh máy móc vận chuyển kêu ù ù trong nhà xưởng vang vọng, mùi cá hôi thối và hương mặn biển rộng càng lúc càng nồng.

Kỳ Cứu đứng ở cuối băng chuyền, thịt cá đã cắt đầu và lấy nội tạng không ngừng lũ lượt vận chuyển lại đây, cuối cùng chất thịt cá vào một thùng chứa lớn, đồ hộp rỗng chồng đầy bên cạnh thùng, chờ đợi công nhân bỏ thịt vào.

Công nhân không có bao tay phải dùng tay không vớt thịt cá nhầy nhụa chảy đầm đìa máu lên, nhét vào trong đồ hộp.

Loại trải nghiệm khiến người ta ghê tởm như thế này, có lẽ cũng là một loại thủ đoạn công kích giác quan người chơi của phó bản.

“Lúc biết được chủ đề phó bản lần này, tôi từng đoán rằng thịt trong đồ hộp có phải là thịt người hay không.” Ngũ Quỷ chủ động mở ra đề tài nói chuyện phiếm, hắn dường như cũng không đặt chế độ trừng phạt vị trí cuối cùng ở trong lòng, nói cách khác, nắm chắc thắng lợi.

Bởi vì mặc dù đang nói những chủ đề không liên quan đến công việc nhưng động tác bỏ thịt vào hộp lại so với bất kì ai đều nhanh hơn, có thể so với một cái máy móc.

Người bình thường không thể đạt tới hiệu suất như này được, Kỳ Cứu rất nhanh đưa ra kết luận, cái tên này đang sử dụng đạo cụ.

“Ví dụ như công nhất mất tích trong nhà xưởng, đều đã biến thành thịt trong đồ hộp.” Ngũ Quỷ tuy không có vào phòng bảo vệ điều tra, nhưng hắn hình như đã giải khoá manh mối công nhân mất tích từ nơi khác.

Tần Nhượng hoảng sợ, mới vừa cầm lên một khúc thịt cá đã ném lại vào trong thùng.

Kỳ Cứu mặt không đổi sắc: “Nhưng đây là nguyên liệu cá thật.”

Cả người cá hoa hồng đã cạo vẩy bị phủ đầy chất nhầy màu đỏ, kết cấu đặc sệt sủi đầy bọt như đang lên men, khi cầm lên một lát thịt cá, giống như có vô số đầu lưỡi chảy đầy chất nhầy tanh hôi liếʍ qua lòng bàn tay, rất quỷ dị lại cực ghê tởm.

Kỳ Cứu nhìn thấy, lẫn trong thịt cá hoa hồng đã bị cắt bỏ đầu có đầy gai xương nhỏ bén nhọn.

Nếu lúc bỏ thịt vào hộp mà không để ý, dưới tình huống không đạo cụ đặc thù trợ giúp, bàn tay sẽ dễ dàng bị thương.

Mà những đạo cụ có thể trợ giúp nâng cao hiệu suất làm việc, hoặc là người chơi có kinh nghiệm khá phong phú, hoặc là lữ khách có tài nguyên tốt, bởi vì trong bốn người bọn họ, ngoại trừ Ngũ Quỷ, những công nhân còn lại hiệu suất không hề cao.

Kỳ Cứu tiếp tục nói: “Nhưng còn có khả năng khác, công nhân mất tích bị biến thành thức ăn chăn nuôi cho cá hoa hồng.”

Ngũ Quỷ cười, nhưng ánh mắt nhìn Kỳ Cứu của hắn lại không hề có chút ý cười nào: “Bạn đồng hành của tôi cũng đoán vậy.”

Kỳ Cứu: “Vậy à? Trùng hợp ghê.”

Dù sao bạn đồng hành của anh cũng đã làm điều tương tự mà—— Kỳ Cứu nghĩ thầm. (ý chỉ cái tên tội phạm gϊếŧ vợ rồi cho cá ăn thịt á)Cảm nhận được tầm mắt từ đối phương, Kỳ Cứu dường như cũng không có việc gì, tiếp tục nhét thịt cá, hơn nữa động tác cũng không hề sốt ruột.

Cậu biết Ngũ Quỷ cố tìm hiểu điều gì, đồng thời, cậu cũng biết rõ mình nên biểu hiện như thế nào để khiến hắn rối loạn suy nghĩ.

Kỳ Cứu cẩn thận mà tránh đi các gai xương nhỏ vụn, thịt cá đàn hồi bao quanh các lấy đốt ngón tay cậu, chất nhầy đỏ tươi không ngừng chảy ra từ khe hở giữa các ngón tay, nhiễm đỏ cổ tay áo của bộ đồ bảo hộ, màu đỏ ẩm ướt sền sệt càng khiến các ngón tay của Kỳ Cứu càng thêm tái nhợt.

So với công việc trong phân xưởng vừa tanh tưởi lại nhàm chán, động tác thần thái của cậu càng như là đang cẩn thận đối xử với một tác phẩm nghệ thuật thì hơn.

Ngũ Quỷ khẽ nhíu mày, vì sao đến bây giờ lữ khách số bảy còn chưa bắt đầu dùng đạo cụ nâng cao hiệu suất công tác? Chẳng lẽ hắn đã tìm ra được manh mối quan trọng nào đó? Hay là sự trừng phạt trong miệng ngài Lord trong thật ra cũng chẳng đáng sợ? Hoặc là hắn có tính toán khác?