Kỳ Cứu: “……” Cạn lời.
“Lại nữa rồi…” Tần Nhượng đứng cạnh Kỳ Cứu, nhỏ giọng nói thầm một câu.
Kỳ Cứu nghe được, hỏi lại: “Làm sao vậy?”
Tần Nhượng không ngờ rằng bản thân chỉ nói thầm thôi mà cũng bị hỏi lại, thấp giọng “A” một tiếng, rồi bất đắc dĩ trả lời: “Cũng không có gì, khi còn là người chơi mới tôi từng gặp qua Từ Thắng Dịch, cảm thấy anh ta là một người khá tốt… Rất có cố gắng.”
Tần Nhượng hình như không biết phải hình dung như thế nào về gã ta, sau khi cân nhắc kỹ càng mới dùng cái từ “cố gắng” này.
Kỳ Cứu vẫn nhớ rõ cái tên Từ Thắng Dịch. Lúc cậu thu tiền boa bảo vệ canh cửa, Từ Thắng Dịch không thật sự tình nguyện boa tiền, nhưng lúc ấy hắn lại kiêng kị cậu là “NPC”, cho dù có không tình nguyện đi chăng nữa thì cũng phải bắt buộc tip đủ tiền boa.
“À, tôi vẫn chưa có cảm ơn cậu đâu, hồi ở phòng bảo vệ cậu đã chỉ đường cho tôi.” Tần Nhượng đột nhiên nói với Kỳ Cứu.
Trong trận chiến đầu tiên, cậu ta đã không giành được đạo cụ dẫn đường. Sáng nay, nếu không phải có “Bảo vệ canh cửa” Kỳ Cứu hỗ trợ chỉ đường, với loại người mù đường như cậu ta, rất có thể bởi vì mải lo tìm đường mà tốn hết thời gian và sẽ bị loại trừ.
Kỳ Cứu: “Không cần khách sáo. Đây là vì tiền boa gấp đôi nên xứng đáng được phục vụ.”
Kỳ thật, cậu đối với tiểu thiếu gia thanh toán tiền boa gấp đôi này có ấn tượng khá tốt. Dù sao thái độ của đối phương cũng tốt, còn là người đầu tiên cho cậu hũ vàng kiếm lời.
Ngài Lord hướng dẫn mọi người vào phòng chuẩn bị để khử trùng và thay trang phục, Kỳ Cứu dựa theo yêu cầu mà thay đồ bảo hộ cùng mũ chống bụi.
Nhưng cậu đã rất nhanh phát hiện ra điều không đúng.
Điều thứ nhất trong quy định sản xuất an toàn thực phẩm đã nhấn mạnh phải giữ gìn sạch sẽ, nhưng trang phục sản xuất mà phân xưởng đưa cho công nhân lại không hề có bao tay và khẩu trang.
Không riêng gì Kỳ Cứu, tất cả lữ khách đều cảm nhận được sự khác thường, bởi vì điều này hoàn toàn không phù hợp với việc sản xuất thực phẩm thông thường.
“Thưa ngài, xin hỏi có thể cung cấp cho chúng tôi bao tay và khẩu trang được không?” Quý Tiểu Dã nói thẳng vấn đề.
Ngài Lord báo lại rằng, bao tay và khẩu trang của nhà xưởng trùng hợp đã sử dụng hết rồi, cũng vẫn chưa tìm được chỗ bán để bổ sung, cho nên không có biện pháp nào cung cấp cho bọn họ.
“Nhưng trên quy định đã nhấn mạnh là phải giữ gìn vệ sinh sạch sẽ .” Cố Chân Chân tỏ vẻ nghi ngờ.
Thái độ ngài Lord lại rất có lệ: “Đi đến khu sản xuất trước, khử khuẩn và rửa tay sạch sẽ tại đó là được.”
Mọi người đều bán tín bán nghi, nhưng giao diện đạo cụ của bọn họ cũng không có bán bao tay hay khẩu trang gì cả, trước mắt tạm thời cũng không có biện pháp nào khác, chỉ có thể dựa theo chỉ thị của đối phương đến khu sản xuất.
“Công việc hôm nay yêu cầu mọi người tiến hành chia làm hai nhóm, gồm ba người phụ trách đem cá đã làm sạch và cạo vảy đặt ngay ngắn lên trên băng chuyền, bốn người phụ trách đem thịt cá đã chặt đầu bỏ vào trong đồ hộp.” Ngài Lord nói.
Tần Nhượng: “Nội dung hai công việc khác nhau, vậy phải tính lượng công việc cho mỗi người như thế nào?”
“Cái này thì không cần các cô cậu phải lo lắng, tôi đã có tiêu chuẩn riêng, có thể đảm bảo công bằng công chính đối với mỗi công nhân.” Ngài Lord nói. “Không còn vấn đề gì nữa thì các người bắt đầu làm việc ngay đi, thời gian không còn sớm nữa.”
Quý Tiểu Dã, Cố Chân Chân, tội phạm gϊếŧ vợ được phân vào nhóm ba người, mà Kỳ Cứu, Tần Nhượng, Từ Thắng Dịch, Ngũ Quỷ được phân đến nhóm bốn người.