Người đó cười bà: “Cô đừng giả vờ nữa, vừa nãy bọn tôi nghe thấy rồi, mấy người bảo Như Ý đi xem mắt.”
Đại viện chỉ có một điểm này không tốt, quá nhiều hộ gia đình ở, đất quá chật chội, muốn nói chút chuyện riêng thì phải đóng kín cửa nói nhỏ lại, nếu không thì không có bí mật nào cả:
“Chỉ là bảo chúng tôi đi gặp một người mà thôi, không tính là xem mắt chính thức.”
Nghe bà nói như vậy, mọi người trong lòng đã rõ, lại có người hỏi:
“Đi gặp người như thế nào vậy? Điều kiện ra sao?”
Triệu Tú Hoa cũng không muốn nói quá nhiều: “Ở gần khu vực của chúng ta, cụ thể thì tôi cũng không hỏi chi tiết như thế, còn không biết có được hay không đấy, nếu như có tin tốt rồi thì nhất định sẽ nói cho mọi người biết.”
Bà nói xong thì nhanh chóng kiếm cớ về nhà, tránh lại bị mọi người kéo lại hóng chuyện, mấy ngày trước Trương Thái Lan bị hai mẹ con nhà họ Ôn mắng chửi, trong lòng rất khó chịu, bây giờ vừa thấy bà đi thì lập tức quay đầu nói với người bên cạnh: “Với thành phần đó của gia đình họ, còn có thể có người có điều kiện như thế nào mà giới thiệu cho, nói không chừng lần này là một người què vừa nghèo vừa hèn, nên bọn họ mới ngại không dám nói.”
Những người khác cũng biết bà ta và Triệu Tú Hoa có chút lục đυ.c, khuyên nhủ:
“Tú Hoa người ta cũng chỉ muốn tìm một đối tượng tốt cho con gái của mình, cô hà tất phải hơn thua với cô ấy, mọi người đều sống cùng một đại viện, hữu nghị một chút không được sao?”
Không nhận được phản hồi như mong đợi, Trương Thái Lan hừ hừ, nghĩ trong lòng, hai mẹ con nhà họ Ôn này đều có khuôn mặt dụ dỗ người khác, kể từ khi nhà họ Ôn bọn họ dọn đến đại viện này, cậy thế mình xinh đẹp, bình thường không có chuyện gì là cứ cười với người khác, chồng của bà ta cũng lén lút nhìn Triệu Tú Hoa mấy lần.
Tôi khinh, đều là những chiêu dụ dỗ quyến rũ người khác, không ra gì cả, bà ta không nhìn nhà họ Ôn sống tốt đẹp yên ổn được.
Sự oán thầm đê hèn của bà ta, Triệu Tú Hoa không biết, tìm được cho con gái một đối tượng xem mắt không tồi, bây giờ tâm trạng của bà rất tốt, cơm tối cũng ăn nhanh hơn bình thường, sau khi ăn xong, bà kéo Ôn Như Ý đi rửa mặt, muốn tỉa lông mày cho cô.
Châu Mỹ Thanh cảm thấy lần xem mắt này có thể thành, bọn họ cũng được thơm lây, cho nên cũng rất vui vẻ lấy son môi cất giấu kỹ của nhà mình ra:
“Em thử cây son môi này xem, tô lên cảm giác sẽ càng đẹp hơn.”
Nhìn hai người rất hào hứng, Ôn Như Ý có chút muốn cười:
“Mẹ, chị dâu, không cần làm long trọng vậy đâu, lỡ như người ta không nhìn trúng thì không phải chúng ta chuẩn bị vô ích rồi sao?”
Triệu Tú Hoa trừng cô một cái: “Nhất định có thể vừa mắt, nếu như cậu ta không nhìn trúng con, đó là do cậu ta mù.”
Ôn Như Ý nghe vậy thì dứt khoát không nói gì nữa, những người mẹ trên thế giới này đều như nhau, cho dù như thế nào cũng đều cảm thấy con cái của mình là đẹp nhất tốt nhất thiên hạ, đây là chuyện thường tình của con người, cô cũng không phản kháng nữa, ngoan ngoãn ngồi yên để cho bà làm.
Mặc dù lúc trước Triệu Tú Hoa là đại tiểu thư của nhà địa chủ, nhưng những việc tinh tế này đều không thành vấn đề với bà, bà làm xong thì cẩn thận quan sát Ôn Như Ý một lượt, cười híp mắt nói:
“Con gái mẹ thật là xinh đẹp, nếu không phải thành phần nhà chúng ta như vậy thì số người đến xem mắt có thể đạp giẫm nát cửa rồi.”