Đây là cơ hội, nhưng cũng là một lần đặt cược.
Thua thì cũng chả sao cả, cứ thử một lần đi, dù gì thì cô còn có cái gì để mất đi nữa đâu?
Tận sâu trong đáy lòng, khẽ vang lên một lời như vậy.
Tả Bạch Huyên gật đầu. Đã đưa ra quyết định cho mình.
Ngày được lấy về sổ hộ khẩu cùng chứng minh nhân dân, cô chỉ có ngắn ngủi hai giờ được tự do, sau đó liền cùng người mới gặp mặt một lần này, đi lãnh giấy hôn thú.
Đi theo “Cô vợ mới cưới” chuyển hộ khẩu của cô vào thành phố, xem như kể từ giây phút này, cô cũng đã cùng gia đình gớm ghiếc kia chặt đứt mọi quan hệ.
“Cô vợ mới cưới” này hiển nhiên cũng biết cha mẹ nuôi của cô có bao nhiêu phiền toái, cho nên khi cấp tiền cho họ, đồng thời cũng để lại không ít lời cảnh cáo.
Sống ở đâu thì cũng là sống.
Chỉ là xem ra, gia đình kia càng khó đối phó hơn một chút.
Đối với “Người vợ mới cưới” này, Tả Bạch Huyên có phần nào đó nhìn ra được, cô ấy là một người có cảm xúc không được ổn định cho lắm, nhưng chỉ cần dùng giọng nói dịu dàng cùng những lời dễ nghe để chiều theo ý cô ta thì xem ra “kẻ điên” này cũng không khó để ứng phó cho lắm.
Còn về việc cảm xúc không ổn định, thì kể từ hôm cùng nhau về thành phố hôm đó, cô đã biết được.
Khi lái xe đi vào trung tâm thành phố, lúc đi ngang một khu dân cư xa hoa, có một người vì tránh đi một con mèo hoang chạy trên đường mà phải đạp thắng đột ngột, điều này ngay lập tức đã chọc giận đến người điên này.
Cô ta không chỉ xuống xe, đá thật mạnh vào con mèo hoang đang bị thương kia, mà còn mắng chửi nhân viên của khu dân cư này, và còn cùng người lái xe kia vung tay đánh nhau.
Kết quả là bởi vì ác ý đả thương người khác, biện giải không được mà bị đưa về đồn cảnh sát, tạm giam.
Chuyện này nói ra, chắc ai đều sẽ cảm thấy vô cùng buồn cười nhỉ.
Cùng ngày kết hôn, hai người mới cưới, trong đó có một người vừa rời đi một cái nhà hút máu mình mười mấy năm, một người khác thì cửa nhà còn chưa kịp mở ra tiến vào thì đã bị bắt, tiến vào đồn công an trước rồi.
Nhưng việc ngoài ý muốn này, lại vô tình giúp Tả Bạch Huyên có thời gian để thích nghi với cuộc sống mới này hơn một chút.
Trong thời gian ở đây, cô cũng dựa theo ước định mà dọn vào khu chung cư này, chọn phòng riêng cho mình, cũng như bố trí một ít phòng bị.
Chỉ là không nghĩ tới, người kia sẽ ở hôm nay, đột nhiên trở về.
Buổi chiều ở trường học, sau khi lên lớp xong, bầu trời đã bắt đầu những cơn mưa không dứt. Tả Bạch Huyên vội vàng còn muốn đi làm thêm ở một chổ khác nữa, nên đành đội mưa chạy trở về.
Về đến nhà liền đi tắm rửa, dọn dẹp lại một chút quần áo đang ướt nhẹp trên người mình.
Cô bọc lên một chiếc áo tắm dài, liền đi ra.
“Cô vợ mới cưới” đang đứng trong phòng của cô, lộ ra một nụ cười như hổ như sói khi nhìn thấy con mồi.
Tả Bạch Huyên không nghĩ đến sẽ hỏi những câu như “Tại sao cô lại ở đây” linh tinh, ngốc nghếch.
Mặc dù nhà họ Loan đối với những việc càn rỡ mà Loan Dạ Nam gây ra, đã từng tỏ vẻ muốn đoạn tuyệt quan hệ, nhưng là máu mủ tình thâm, không có khả năng thật sự ngồi yên không màng đến. Một vài ngày trừng phạt, la rầy đã là quá nhiều đối với những cậu ấm cô chiêu như thế này rồi.
Tả Bạch Huyên cũng sẽ không nghi ngờ gì, dù chính mình đã rõ ràng là khoá trái cửa phòng, vì cái gì người này còn có thể tiến vào. Vì dù sao thì đây cũng là nhà của người điên này mà.
Khiến người khó chịu, tin tức tố mùi vị ớt cay mạnh mẽ mà tràn tới.
Là một Alpha cấp S, nên độ dày tin tức tố đem áo tắm dài cùng một vài vị trí da thịt bại lộ bên ngoài của cô đều lây dính lên vị cay nồng.
“Vừa trở về liền quyến rũ tôi rồi. Còn nói cái gì mà muốn ngủ phòng riêng, nguyên lai là muốn lạt mềm buộc chặt à? Có thể nhìn ra được, một tuần không thấy, cô còn rất nhớ tôi nha, bé thỏ trắng của tôi!”
Cảnh tượng trước mặt, làm cho Tả Bạch Huyên cảm thấy chính mình xác thật rất giống một con thỏ nhỏ mặc người xâu xé.
Gương mặt thật của con sói đã bại lộ, cũng đồng nghĩa với việc lần đánh cuộc này của cô đã thất bại thảm hại.
Tả Bạch Huyên biết, trước khi kết hôn những thỏa thuận về việc phân phòng ngủ, việc tạm không đánh dấu chỉ là những hiệp nghị bằng lời nói mà thôi, chẳng có giấy tờ cụ thể nào ghi lại cả, và hiện tại nó đã sắp trở thành thứ bỏ đi, người này sẽ dựa vào lỗ hổng của pháp luật về việc bảo vệ Omega, sẽ đánh dấu vĩnh cửu đối với cô để chứng minh hai người thật sự là “Yêu nhau”.
Ánh mắt Tả Bạch Huyên trở nên lạnh băng, không nghĩ ngợi gì, lập tức cầm lấy bình hoa trên bàn, quyết đoán mà nện thật mạnh vào đầu của con dã thú đang lên cơn điên này, khi ra tay sức mạnh của cô là dồn toàn lực, như muốn gϊếŧ chết người trước mặt này vậy.
# Vừa mới kết hôn vợ-vợ hai người lần lượt bị bắt vào đồn cảnh sát #, đề mục này nghe có vẻ rất thích hợp lên các bài báo xã hội.
Bốp—— một tiếng.
Những mảnh vỡ của bình hoa văng đầy ra đất.
Nhưng mà, ra toàn lực mà đánh phát này, dường như không hề tạo nên nhiều tổn thương cho một Alpha bậc S, lại không có bệnh tật gì như người kia. Con sói hung ác chậm rãi đưa tay sờ lên sau đầu-vị trí đang không ngừng truyền đến từng cơn đau nhức, khi nhìn đến máu tươi, dường như mấu chốt mất khống chế cơ thể đã được kích hoạt mà mở ra.
Gương mặt càng trở nên dữ tợn, không chút nào lưu tình mà dùng bàn tay đang tràn đầy máu tươi kéo lấy tay Tả Bạch Huyên, một cái tay khác trực tiếp bóp chặt cổ của cô, thật giống như bóp lấy, kìm giữ một con thỏ nhỏ.
Tả Bạch Huyên bị ném lên giường.
Cô liền giống như lúc ở nhà cha mẹ nuôi, giả vờ khóc lóc, tỏ ra đáng thương, ý đồ muốn hạ thấp đi sự cảnh giác của đối phương: “Cầu xin cô buông tha tôi đi, trước khi đăng ký kết hôn chúng ta đã thống nhất rồi, tạm thời cô sẽ không chạm vào tôi mà!”
Trong không khí, mùi vị ớt cay càng ngày càng nhiều, càng ngày càng dày đặc, và càng ngày mất kiểm soát mà không ngừng phát ra.
Tin tức tố sặc người ớt cay này ngược lại làm Tả Bạch Huyên càng thêm thanh tỉnh, không có bị nó lôi kéo tiến vào chu kỳ nhiệt.
Loại tình huống này, đối với một Alpha cố tình phóng thích tin tức tố để muốn khống chế một Omega là vô cùng hiếm gặp.
Theo góc nhìn khoa học mà nói, mối quan hệ giữa Alpha và Omega vốn không tồn tại hai chữ “công bằng”.
Alpha đối Omega có ham muốn chinh phục, còn Omega sẽ đối với tin tức tố mà Alpha phóng thích ra u mê, quyến luyến không rời. Đây là bản năng.
Và đây cũng là cơ sở để các quốc gia trên thế giới đưa ra để điều chỉnh và thi hành những quy định, pháp luật về mối quan hệ, cách cư xử của Alpha và Omega. Và tất nhiên những hành vi đặc biệt nghiêm cấm được đưa ra cũng đều dựa trên những thiên hướng bản năng này.
Dù như vậy, một khi đã đăng ký kết hôn, những quy định đó cũng không nhất thiết được nghiêm chỉnh mà tuân theo.
Giọng điệu của Loan Dạ Nam mang theo tia bỡn cợt: “Cô đúng là rất ngây thơ nha.”
Ngây thơ sao?
Trong hoàn cảnh sinh hoạt như thế, ngay từ lúc nhỏ cô đã không biết ngây thơ là như thế nào.
Đánh cược một lần, cùng lắm thì từ một cái địa ngục này sang một cái địa ngục khác mà thôi.
Người đang đè ép trên người cô bỗng dưng thả lỏng một chút, tạo cơ hội cho cô tìm ra được một đường sống.
Cô cẩn thận duỗi tay đến dưới gối nằm, nhẹ nhàng mà cầm đến chiếc kéo sắc nhọn kia.
Khoảnh khắc khi những đầu ngón tay vừa chạm đến sự lạnh băng của kim loại, Thì trong lúc đó, mùi vị ớt cay đang dần dần bị thay thế một mùi vị càng cay nóng. Nồng đến mức Tả Bạch Huyên càng thêm thở dốc không ngừng, như là muốn trong không khí đang tràn đầy tin tức tố đặc sệt kia tìm ra được một khoảng trống có thể hít đến một hơi không khí trong lành, từng luồng không khí trong lành ít ỏi mà chậm chạp truyền vào trong hai lá phổi.
Đồng thời xoang mũi và cả vị trí sau cổ đều nhắc nhở cô một việc rất quan trọng, vị ớt cay biến mất, hiện tại trong không khí tràn ngập chính là……
Hương vị Vodka thơm nồng với mật độ vô cùng dày đặc.
Say lòng người Vodka đuổi đi mùi vị ớt cay, một lần nữa bao trùm lấy cô, chân đã bắt đầu nhũn ra, tay cũng không còn sức lực.
Bàn tay đang giam giữ cô cũng đã dần thả lỏng đi rất nhiều, nhưng càng đau khổ là hiện tại cô lại không có sức lực mà cầm lên vũ khí.
Đây là hiện tượng Omega bị Alpha chinh phục!
Những thứ điên rồ đang xảy ra này, vốn nằm ngoài sức tưởng tượng của Tả Bạch Huyên.
Cô chưa từng nghe nói qua, tin tức tố của một người còn có thể thay đổi như vậy?
Đã trải qua nhiều Omega cũng chưa từng có người thích ứng được, chẳng lẽ cô cùng cái người vừa điên cuồng vừa đốn mạt như thế này thật sự là giành cho nhau sao, tại sao lại như thế này chứ?
Nhưng phản ứng của thân thể cô lại là vô cùng chân thật.
Cô như là bị người khác ép uống vào thật nhiều Vodka, cả người đều bị thiêu nóng đến khó chịu, bị cướp đi sức phản kháng. Suy nghĩ cũng trở nên hỗn loạn, đại não choáng váng. Thậm chí còn bị câu dẫn, phát ra phản ứng sinh lý của cơ thể theo bản năng.
Mà bản năng nguyên thủy của một Omega là càng muốn đến gần Alpha. Chỉ trách người chủ động câu dẫn đang đè trên người cô lại giở thói lật lọng, đê tiện, không tuân thủ hiệp nghị mà thôi.
Cả người đều xụi lơ, trong đôi mắt đẹp đang ầng ậng nước, đến cả suy nghĩ đều trở nên đình trệ: “Loan Dạ Nam, cô không thể vi phạm ước định.” cuối cùng, cô chỉ có thể máy móc mà nói thêm một lần, còn không quên tỏ ra hung dữ.
Người đang nằm trên người cô mà lôi kéo muốn cởi đai lưng áo tắm dài của cô ra, bỗng dưng ngừng lại động tác tên tay, đem tầm mắt dời đến trên gương mặt cô.
Ánh mắt vừa quen thuộc lại vừa xa lạ, lại có chút gì đó khác thường mà cô không thể nào diễn tả được.
Quen thuộc chính là, lúc trước Loan Dạ Nam ở chỗ cha mẹ nuôi được cung phụng mà đối đãi, cũng là ánh mắt như thế này, không hề che giấu sự đắc ý. Lộ liễu mà đem ý nghĩ muốn chiếm cô làm của riêng bày ra bên ngoài.
Xa lạ chính là, lúc này tầm mắt chỉ mang theo tò mò cùng thú vị, càng như là thấy một cái sự vật mới mẻ, lại không mang theo ý niệm muốn mạnh mẽ đánh dấu cô.
Mà đứa con cưng của đại gia đình họ Loan này vốn là một đứa ăn chơi sa đọa, những bữa tiệc rượu thâu đêm suốt sáng, bạn tình khắp nơi,...tất cả những thứ này đã sớm đào rỗng đi khối thân thể này, còn lại cũng chỉ là cha mẹ truyền lại cho cô một cái vẻ bề ngoài vô cùng xuất chúng mà thôi.
Nhưng lúc này, dường như đã thu hồi cảm giác mệt mỏi vô lực kia, trong ánh mắt vốn mờ mịt lại dường như được thay thế bằng một ánh sáng rạng ngời mà một họa sư cao siêu nào đó đã vẽ nên.
Vốn dĩ là một ánh mắt tràn đầy hỗn độn cùng du͙© vọиɠ, đã được thay bằng sự tò mò cùng sự giảo hoạt, tinh tế.
Đôi mắt hẹp dài ban đầu mang theo điểm hung ác cùng điên cuồng, vào giờ phút này lại biến thành sự mị hoặc và giảo hoạt giống như hồ ly.
Chỉ là nhìn đến lại khiến cho nhịp tim của Tả Bạch Huyên như chậm đi nửa nhịp.
Nếu không phải lý trí vẫn luôn kề bên nhở cô rằng người phụ nữ điên cuồng trước mặt này là vô cùng nguy hiểm, nếu không cô thật rất khó xác định chính mình có thể hay không dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ của tin tức tố, sẽ thật sự mà đi thích đôi mắt hồ ly này.
“Tôi,...tôi vẫn còn là sinh viên, tôi muốn thuận lợi tốt nghiệp, hiện tại, hiện tại,....tôi không thể sinh em bé được.” Cô vẫn tiếp tục hạ giọng mà nài nỉ.
Loan Dạ Nam vẫn là không có bất kỳ phản ứng đáp lại nào, chỉ là buông tay cô ra, lại thay đổi tư thế một chút.
Khi da thịt trên thân thể của Tả Bạch Huyên cùng các loại đinh tán đυ.ng vào sinh ra run rẩy, thuận thế nhẹ nhàng chậm chạp nhắm mắt lại, giả vờ làm ra dáng vẻ như là từ bỏ chống cự.
Nước đang tích tụ ở trong hốc mắt cũng theo hành động này của cô mà bị tràn ra, men theo gương mặt chảy xuống phía dưới, Tả Bạch Huyên nhận thấy được trên má có gì đó mềm mại đυ.ng vào. Đôi tay không tự giác mà nắm chặt lấy góc áo ở sườn eo của đối phương.
Đến khi trộm mở mắt ra, đối diện với cô lại là gương mặt nhìn như đang tươi cười nhưng không có chút cảm xúc gì kia.
Tả Bạch Huyên ý thức được, tình huống hiện tại, so với vừa rồi còn muốn tệ hơn rất nhiều
Tận sâu trong trái tim, một nỗi kinh hoàng đang lớn dần lên.