Công Chúa Nhỏ Hào Môn Là Đại Lão Giới Huyền Học

Chương 46

Nhắc mới nhớ, Tô Thời Thu không thích trẻ con.

Trong ấn tượng của anh, trẻ con là những đứa gây rối, nghịch ngợm và hay khóc, khóc không ngừng và giọng nói sắc bén đến mức có thể gϊếŧ người.

Và sau khi bố mẹ nói với anh trong giấc mơ rằng anh có một cô em gái, và đó là sự thật, anh không hề lo lắng về việc tìm người chăm sóc cô bé.

Anh cả và anh hai đang ở trước mặt cô bé, và dù thế nào đi nữa cũng không đến lượt anh ta.

Không ngờ ngay từ đầu sẽ có một bất ngờ lớn, khi anh cả tìm thấy cô bé, thế nhưng lại đang lục thùng rác để ăn.

Ai có chút lòng trắc sẽ đều cảm thấy thương xót.

Với tiền đề như vậy, vào lúc anh phát hiện ra khi cô bé sạch sẽ thì dễ thương như bánh bao nếp.

Tính cách nhan khống của Tô Thời Thu đã bộc lộ, vì vậy mà có hảo cảm với em gái trời giáng này và rất nóng lòng muốn được ôm cô bé trong người...

Lần đầu gặp nhau, cô bé tỏ ra dễ thương và lễ phép, phá bỏ hình ảnh một đứa trẻ nghịch ngợm và ồn ào trong anh, tình cảm của anh dành cho cô bé ngày càng lớn hơn.

—----

Đánh bại tên ngốc Chu Dịch đó thật dễ chịu, nhưng phản ứng im lặng của bé gái trong tay khiến Tô tam thiếu cảm thấy có lẽ cô bé đang rất sợ hãi.

"Hữu Hữu, nhìn xem đó là cái gì?"

Anh tình cờ đi ngang qua một ao sen, nên muốn chuyển hướng sự chú ý của Hữu Hữu, anh nhanh chóng chỉ vào con cá trong ao và hỏi.

Bộ phim của anh đóng là một bộ phim giả tưởng, và đội ngũ sản xuất rất kiêu ngạo.

Để tính chân thật cao hơn, bọn họ đã trực tiếp thuê một mảnh đất ở ngoại ô và dựng cảnh cổ kính trên khu đất bằng phẳng.

Mọi thứ trong đó đều có thể được sử dụng như ngoài đời.

Nhìn theo hướng ngón tay của anh có thể thấy một đàn cá chép cảnh với nhiều màu sắc khác nhau đang nằm lặng lẽ dưới đáy ao.

Cô ngoan ngoãn trả lời Tô Thời Thu: "Là cá."

Nhìn thấy cô bé đang chăm chú quan sát, Tô Thời Thu thở phào nhẹ nhõm, đánh lạc hướng đã thành công.

"Em có muốn chạm vào chúng không?"

Hữu Hữu im lặng lắc đầu: “Bọn chúng đang ngủ, đừng đánh thức chúng nó."

Tô Thời Thu chú ý tới cô bé thậm chí còn hạ thấp giọng, tựa hồ sợ đánh thức cá, Tô Thời Thu lại bị sự dễ thương của cô bé hạ gục nữa rồi.

Vừa định nói, thình lình lại nghe thấy Hữu Hữu nghiêm túc hỏi: "Anh ba, người vừa rồi có thường xuyên bắt nạt anh không?"