Bây giờ là ba giờ sáng, Đường Nhân trốn trong bụi cỏ trong dải cây xanh, cô nhìn chằm chằm vào cửa chính của một tiểu khu cao cấp ở phía trước.
Tên chó săn bán tin tức của cô nói Vi Sinh Lăng sống ở trong đó.
Nhưng cô đợi cả một tuần rồi mà vẫn không thấy xe bảo mẫu của anh, ý thức được mình có thể bị lừa, Đường Nhân nhịn không được che mặt khóc huhu.
Không phải vì đó là số tiền cô có, mà là qua đêm nay, cô sẽ không còn cơ hội gặp lại anh nữa.
Cô sẽ về thôn lấy chồng.
Ba năm trước, em trai cô bị bệnh cần phải phẫu thuật, tiền phẫu thuật 60 vạn, trong nhà không có nhiều tiền như vậy, ba mẹ hứa gả cô cho một ông già hơn 50 tuổi, vừa hay có thể nhận được 60 vạn tiền của hồi môn.
Lúc đó cô mới 24 tuổi nên không muốn gả cho một ông già, trong lòng tràn đầy tuyệt vọng muốn đi tìm cái chết, đúng lúc ấy lại gặp được Vi Sinh Lăng đang làm hoạt động.
Anh là thành viên của nhóm A và vô cùng nổi tiếng, khi đó Đường Nhân làm việc ở trung tâm thương mại, vừa hay cô phải chuyển đồ vào hậu trường hoạt động của bọn họ.
Khi đó cô vừa mới biết được chuyện phải gả cho ông già, tinh thần vô cùng hoảng hốt nên không cầm được hộp dụng cụ, hộp dụng cụ rơi xuống đập vào chân cô,một số đồ đạc bên trong rơi ra ngoài, quản lý nhìn thấy lập tức chạy tới mắng cô một trận, không trả tiền lương còn muốn bảo cô cút đi.
Lúc đó chân cô rất đau.
Quản lý mắng rất dữ nhưng cô lại không khóc được chút nào.
Cô rất cần công việc đó, càng không thể không nhận được tiền lương, nếu không cô sẽ không thể ăn bữa cơm tiếp theo nhưng Đường Nhân lại không nói một câu cầu xin, cô ngơ ngác đứng yên tại chỗ mặc cho quản lý giải tỏa lửa giận, trong đầu đều đang nghĩ đến việc nhảy từ trên sân thượng này xuống để giải thoát.
Lúc này Vi Sinh Lăng đi tới.
Anh cười rồi giải vây giúp Đường Nhân, quay đầu dặn dò trợ lý một câu gì đó, sau đó ngồi xổm xuống giúp Đường Nhân nhặt dụng cụ rơi lả tả dưới đất.
Đường Nhân vẫn đứng yên không nhúc nhích, trên mặt đều là vẻ hoảng hốt, cô cúi đầu nhìn chàng trai đang nhặt đồ giúp mình, lúc này cô chỉ cảm thấy hình như toàn thân người này đều đang phát sáng.
Cất kỹ dụng cụ, trợ lý của Vi Sinh Lăng cũng đã trở lại, dĩ nhiên là đi mua dầu gió, Vi Sinh Lăng đưa dầu gió cho Đường Nhân, cô không muốn nhận nhưng anh lại kéo bàn tay cô ra rồi đặt chai dầu gió vào lòng bàn tay cô, sau đó còn nói vài câu quan tâm và cổ vũ.
Mặc dù chỉ là một chai dầu gió, vài câu khích lệ và quan tâm nhưng chuyện này, người này đã trở thành tia sáng trong thế giới đen tối của Đường Nhân.
Cũng trở thành động lực để Đường Nhân sống sót.
Đột nhiên cô không muốn chết nữa, nhịp tim đập rất nhanh, cả đời này Đường Nhân đều không ngờ mình sẽ có thể xuất hiện với người như Vi Sinh Lăng, bàn tay bị anh nắm chặt nóng như muốn bốc cháy.