“Nếu không muốn lấy chồng thì thôi, Nhân Nhân, bố mẹ xin lỗi con, đừng lo cho nhà mình nữa, chuyện tiền bạc bố mẹ sẽ nghĩ cách.”
Cô nghĩ cuộc hôn nhân này cứ kết thúc như thế, trong ba năm qua vì giúp gia đình kiếm tiền mà cô đã làm việc cật lực, mỗi tháng chỉ giữ lại ba trăm tệ từ lương, số còn lại đều gửi về nhà.
Nhưng một tuần trước đó, cô bất ngờ nhận được cuộc gọi từ một người lạ, là người nhà bên đó gọi đến, người gọi điện là con trai của ông bác kia, nói ông ta bị bệnh, muốn cưới vợ để xung hỉ, trong ba năm nhà cô đã trả một trăm ba mươi ngàn, còn thiếu bốn trăm bảy mươi ngàn tệ, giờ hoặc là cô trả tiền, hoặc là cô kết hôn với ông ta để xung hỉ, chọn một trong hai.
Nếu cô không đưa tiền mà cũng không về kết hôn thì họ sẽ tố cáo bố mẹ cô lừa đảo, rồi tống họ vào tù.
Bố mẹ cô chưa bao giờ nói với cô chuyện này.
Bây giờ Đường Nhân đã gần 27 tuổi, đã trải qua ba năm vất vả lăn lộn ngoài đời, không còn là cô gái mới ra trường chỉ biết nghĩ cho bản thân nữa.
Cô cũng dần hiểu được nỗi đau và khó khăn của bố mẹ, trước đây cô nghĩ họ không yêu cô, vì cái gì mà cô phải hy sinh cho em trai cả đời?
Nhưng sau này cô đã hiểu tình yêu bố mẹ dành cho cô và em trai là bằng nhau, thậm chí họ còn hy sinh cho cô nhiều hơn.
Cô không phải là một đứa trẻ xuất sắc, việc bố mẹ lo cho cô lên đại học rất khó khăn, nhưng em trai thì sao? Từ nhỏ đã học tốt và tài giỏi nhiều mặt.
Dù gia đình không đủ khả năng nuôi hai đứa trẻ nhưng họ không bao giờ nghĩ đến việc bảo mình bỏ học để nhường cơ hội cho em trai, mà họ chỉ khuyến khích em trai cố gắng hơn, tự kiếm học bổng để đến trường.
Cô tin rằng nếu cô bị ốm, bố mẹ cũng sẽ đưa ra lựa chọn y như vậy.
Gia đình cô không thể đưa ra bốn trăm bảy mươi ngàn tệ trong thời gian ngắn, cô càng không thể trơ mắt nhìn bố mẹ ngồi tù, vì vậy cô đã đồng ý với yêu cầu của nhà bên kia, quay về kết hôn.
Lúc người nhà bên đó cho cô một tuần xử lý chuyện công việc, cô đã dành hết can đảm cả đời mình, vì nghĩ đây là khoảng thời gian cuối cùng được tự do nên muốn gặp lại chàng trai ấm áp ấy.
Tiền lương tháng này không cần gửi về nhà nữa, cô dùng số tiền đó để mua địa chỉ chung cư của Vi Sinh Lăng, cô không có ý đồ gì khác, chỉ muốn gặp lại chàng trai ấm áp ấy trong thời gian tự do cuối cùng này.