Ta bò lên giường vào lúc này, Chu Mục có thể vì dỗ Cố Khanh Tuyết, hắn không chỉ không nâng ta lên làm thϊếp, thậm chí có khả năng hắn sẽ g.i.ế.t ta cho nàng hả giận.
Ta đang rơi vào tình trạng ngàn cân treo sợi tóc.
Cho nên, ngay cả cung nữ cũng dám mắng thẳng vào mặt ta.
"Đa tạ tỷ tỷ nhắc nhở."
Ta chậm rãi mặc xiêm y, sau đó gật gật đầu với tỳ nữ kia rồi rời khỏi tẩm điện.
Đúng vậy đó.
Muốn từ chim sẻ biến thành phượng hoàng thì điều kiện tiên quyết là ta phải sống sót.
Cho nên sau khi ta ra khỏi tẩm điện thì đã gỡ một cây trâm trên đầu xuống, ánh mắt nhìn về cung nữ đang vẩy nước quét sân cách đó không xa.
Thời điểm thái tử phái người nói muốn gặp ta.
Chính là lúc chạng vạng.
Những vũ cơ ở cùng phòng với ta lộ ra ánh mắt vui sướиɠ khi người gặp họa, họ nháo nhào nói:
"Vừa rồi có cung nữ nhìn thấy thái tử nắm tay thái tử phi trở về Đông Cung, có vẻ hai người bọn họ làm lành rồi."
"Thái tử phi rất hay đố kị, đây chính là điều mà tất cả mọi người đều biết."
"Thẩm Khuynh Dung, ngươi nói xem ngươi gặp thái tử vào lúc này là phúc hay là họa?"
"..."
Tất cả mọi người đều cảm thấy Chu Mục sẽ xử lý ta vì Cố Khanh Tuyết.
Không phải là không có tiền lệ như vậy.
Dù sao Chu Mục cũng là thái tử, quả thực cung nữ muốn bò lên giường hắn rất nhiều. Hơn nữa, đương kim hoàng hậu hi vọng sớm ngày ôm cháu cho nên đã tặng không biết bao nhiêu mỹ nữ vào Đông Cung.
Mỹ nhân có ý định trêu ghẹo, Chu Mục lại là thái tử.
Cố đôi khi ngươi tình ta nguyện, chuyện đó cứ vậy mà nước chảy thành sông, cùng nhau trải qua một đêm xuân.
Chỉ là sau khi Cố Khanh Tuyết biết chuyện thì nước mắt lưng tròng, dáng vẻ như bị phản bội khiến Chu Mục tự trách vô cùng.
Còn về cung nữ đã bò lên giường thành công kia, cuối cùng cũng biến mất tăm mất tích.
Có người nói là bị đuổi ra khỏi Kinh Thành.
Cũng có người nói là bị ném vào giếng trong lãnh cung.
Tóm lại là không có tung tích, đợi cho tới lúc hoàng hậu biết được chuyện này, bà muốn ngăn cản cũng không kịp nữa rồi.
Bây giờ đến phiên ta nên mọi người nhao nhao suy đoán kết cục của ta.
Là biến mất một cách quái lạ như vị cung nữ kia...
Hay là xoay người trở thành chủ tử đây?
Nhưng ta hiểu được, các nàng hi vọng là vế trước hơn.
Bởi vì tình người ấy à...
Là thứ bạc bẽo nhất.
Ta vừa mới đến tẩm điện thì Cố Khanh Tuyết đã cho người giữ chặt ta rồi ép ta quỳ xuống đất, đầu ngửa lên nhìn nàng:
"Thấp hèn ti tiện! Phụ mẫu ngươi sinh ngươi ra, chúng chỉ biết dạy ngươi vô liêm sỉ đi quyến rũ nam nhân thế à?"