Edit: Hến Con
Đang lúc nàng chống đỡ với Tần Nhị Lực, bên ngoài đột nhiên truyền tới tiếng ồn ào.
Nguyên lai là Tần lão ngũ nghe nói Tần lão tứ xây nhà, thỉnh người trong thôn hỗ trợ, không chỉ có cung cấp cơm còn cấp tiền công, cho nên liền da mặt dày lại đây.
Tần lão ngũ vô lại nói: “Tứ ca! Ngươi như thế này là không được! Xây nhà cũng không gọi đệ đệ! Còn tìm này đó người ngoài hỗ trợ làm gì! Ngươi đem tiền cho ta! Ta tìm cho ngươi người càng tốt tới đây! Những người này khéo là kẻ lừa đảo từ đâu chạy tới đây!”
Thôn dân tới hỗ trợ đều biết Tần lão ngũ là đến lăn lộn, nhưng công nhân đi theo lão Mộc tới thì không biết.
Bọn họ vốn dĩ đối với Tần lão tứ tìm mấy cái thôn dân lại đây hỗ trợ để rút ngắn kỳ hạn công trình, liền rất không vui, bởi vì công nhân bọn họ làm khoán nhận tiền theo ngày, hiện tại lại ra tới một kẻ đệ đệ nói bọn họ là kẻ lừa đảo.
Tần lão tứ liền một ánh mắt đều không có cho Tần lão ngũ, cũng chỉ nói một câu: “Cút!”
Tần lão ngũ cũng không nhụt chí, hắn cười ha hả nói: “Tứ ca! Còn giận ta hả! Những việc kia đều là nương cùng tam ca làm ra, mà không liên quan gì tới ta! Ta cũng là muốn giúp ngươi! Vậy như vậy đi! Thôn dân mỗi người mỗi ngày sáu văn tiền tiền công, ta cũng không cần nhiều, liền cho ta hai mươi là được! Ta giúp ngươi trông coi!”
Tần lão tứ không còn lời nào để nói, hắn thật sự là không muốn nghe người này nói chuyện, hắn nắm cổ áo Tần lão ngũ, đem hắn xách lên nói: “Cút! Không cần để ta nói đến lần thứ hai!”
Tần lão ngũ nhìn người vẫn luôn yếu đuối nhu nhược đến không chịu nổi Tần lão tứ, lúc này trong mắt đầy hàn ý, sợ tới mức chết khϊếp.
Cổ hắn bị quần áo thít chặt, siết đến thở không nổi.
Hắn vội vàng đập đập tay Tần Dũng Minh, Tần Dũng Minh lại đem hắn tùy tiện ném tới một bên.
Tần lão ngũ bị quăng ngã thành tư thế chó gặm bùn, hắn che lại cổ, gian nan đứng dậy, vừa đi một bên hung tợn mà nói: “Ngươi chờ! Ngươi mẹ nó chờ đó cho ta!”
Tần lão ngũ từ chỗ của Tần lão tứ không chiếm được chỗ tốt, trước khi rời đi, muốn tiến vào nhà tranh nhìn xem có hay không có đồ vật gì có thể thuận tiện cầm đi.
Hắn mới vừa đi tới cửa liền thấy Tần Nhị Lực ôm Tần Tiêm Ngưng.
Tần Tiêm Ngưng nhìn Tần lão ngũ cười nói: “Ngũ thúc đây là muốn cùng tam bá giống nhau sao?”
Tần lão năm thấy chỉ có hai đứa nhỏ liền kiên cường nói: “Ngươi cái đồ đê tiện! Nói cái gì vậy!”
Tần Tiêm Ngưng cười nói: “Ngũ thúc, ngươi đoán ta hiện tại kêu lên một tiếng, cha ta có thể hay không lập tức lại đây? Thu hồi tiểu tâm tư của ngươi lại! Nga! Đúng rồi ngũ thúc, ngươi còn không biết đi! Phía trước tam thúc trộm đi bạc của nhà ta lúc phân gia, ta nghĩ hắn còn chưa nói ra việc này đi!”
Tần lão năm nhớ tới giữa trưa ngày đó, Tần lão tam thời điểm trở về xác thật không đề cập đến chuyện này, Tần lão cụ bà lúc ấy còn hùng hùng hổ hổ mắng.
Tần Tiêm Ngưng nhìn Tần lão ngũ sắc mặt ngày càng âm trầm lại cười nói: “Hơn nữa ta nghe nói, nãi nãi vì để nha dịch trả lại tam thúc mà cho nha dịch hơn hai lượng bạc đâu! Nãi nãi thật là một mảnh từ mẫu chi tâm, ở nơi này mà cho nhà tam thúc nhiều hơn nhà ngươi ba lượng bạc đấy!”
“Những điều này là ta nhìn thấy trước mắt, sau lưng không biết còn cho nhà tam bá nhiêu tiền nữa, ngươi nói đều là nhi tử của nãi nãi, nãi có tiền đều là của mấy huynh đệ! Đại bá nhị bá đều ở trấn trên thì không nói làm gì, trong nhà chỉ còn thừa ngươi cùng tam bá……”
Không đợi Tần Tiêm Ngưng nói xong, Tần lão ngũ liền vẻ mặt âm trầm mà rời đi.
Tần Nhị Lực nhìn muội muội trong ngực, vẻ mặt bội phục.
Giữa trưa Lưu bà tử tới đưa cơm nói: “Cũng không biết Tần lão ngũ kia trúng cái gió gì, đột nhiên liền về nhà đòi tiền, Tần lão thái thái tự nhiên là không thể cho, hắn liền ở trong phòng lục tung lên, khiến Tần lão thái thái đang ốm đau nằm trên giường tức đến hôn mê!”
“Hơn nữa, còn đánh cả tam tẩu của hắn!”