Thị trường phim trinh thám gần đây càng ngày càng chiếm ưu thế, các diễn viên và nghệ sĩ trong giới giải trí đều chú ý đến lĩnh vực này. Có thể nói buổi thử vai hôm nay là cuộc chiến giữa các vị thần, không biết ai sẽ chiến thắng và giành được vai chính.
Trước khi bắt đầu thử vai, không khí bên ngoài hội trường đã trở nên căng thẳng, nhiều người vẻ mặt lo lắng đi đi lại lại với kịch bản trong tay.
Trong không khí căng thẳng như vậy, sự bình tĩnh của Hứa Thuần lại càng nổi bật.
Trong kiếp trước, cậu cũng đã thử vai, nhưng không ngờ đạo diễn lại thay đổi kịch bản tại chỗ và yêu cầu cậu đóng vai này. Có thể do cậu có kinh nghiệm, yêu cầu đối với cậu cũng cao, nhưng lúc đó Hứa Thuần lại không chuẩn bị sẵn sàng, mặc dù cuối cùng cũng hoàn thành, nhưng không đáp ứng được kỳ vọng của đạo diễn.
Đạo diễn đó nổi tiếng rất khắt khe, tất nhiên đã loại bỏ cậu.
Thế nên Hứa Thuần đã bỏ lỡ bộ phim này, phải biết rằng bộ phim này chính là ngựa ô bất ngờ của năm đó, gây ra một làn sóng lớn, một mình soán ngôi của phim hình sự.
Lần này cậu nhất định phải nhận được vai diễn đó!
Dù Hứa Thuần tuổi còn trẻ, nhưng kinh nghiệm lại cao hơn nhiều người, nhân viên cũng tôn trọng xem cậu là bậc tiền bối, khi thấy đều gật đầu chào hỏi.
"Tiểu Thuần."
Một người phụ nữ mặc váy ngắn màu đen tới gối đi đến, cô chính là người quản lý của Hứa Thuần, Tô Lệ, cô đi đến đưa ly cà phê nóng trên tay cho Hứa Thuần.
"Chưa đến lượt cậu sao?"
Hứa Thuần nhận lấy, cười: "Có lẽ sắp rồi."
Tô Lệ lặng lẽ quan sát xung quanh một lúc, thấp giọng nói: "Tôi vừa thấy Tạ Kiến Nguyên." Nói xong cô dừng lại một chút, nhớ ra Hứa Thuần có thể không biết Tạ Kiến Nguyên, liền bổ sung: "Người mới của công ty, tư bản chống lưng phía sau rất lớn, cấp trên quyết định dựa vào danh tiếng của cậu để đẩy cậu ta, đặt biệt danh cho cậu ta là "Tiểu Hứa Thuần.""
Nói xong, cô ấy dường như cũng thấy hơi buồn cười, mím môi nói tiếp: "Có vẻ như cấp trên rất muốn nâng đỡ cậu ta."
Thực sự mà nói, hiện tại cô hơi lo lắng vị trí của Hứa Thuần sẽ bị đe dọa, người mới này không chỉ giống Hứa Thuần về ngoại hình, lối diễn cũng giống, người ta thường nói một núi không chứa hai hổ, vì vậy khi thấy anh cũng đến thử vai, cô mới có chút lo lắng.
"Không biết cậu ta đến thử vai gì." Tô Lệ nói.
Hứa Thuần chú ý đến bóng dáng đang từ từ đi đến từ phía cuối đám đông, ánh mắt dừng lại trên người anh một lúc, hai người nhìn nhau trong không trung vài giây, sau đó cùng lúc lẫn tránh ánh mắt của nhau.
"Ai biết được."
---
Sau hơn một giờ chờ đợi, cuối cùng tên của Hứa Thuần cũng được gọi, cậu vào trong trước. Hứa Thuần đưa cà phê nóng cho người quản lý, chỉnh trang lại quần áo rồi mở cửa bước vào.
Diễn viên đứng trước mặt cũng từng hợp tác với cậu, khá có tiếng tăm, cũng được coi là một ngôi sao. Hiện tại, anh ta đang lúng túng đứng giữa sân khấu, vẻ mặt khó chịu nghe vị đạo diễn không ngần ngại chỉ trích mình.
Có vẻ như cần phải chờ thêm vài phút nữa, Hứa Thuần tận dụng cơ hội này cúi đầu tiếp tục đọc kịch bản.
Vai nam chính Tống Dã rất khó diễn, trên người anh ta có một loại sức mạnh kiên cường, không một khó khăn nào có thể đè bẹp được cột sống của anh ta. Dù có vẻ lạnh lùng, nhưng thực chất lại rất chất phác và không biết cách xử lý khi đối diện với lòng tốt của người khác.