Dạ Sắc Thượng Thiển (Đồng Nhân Vân Chi Vũ, Song Trọng Sinh)

Chương 39: Tại sao phải giả chết

Thượng Quan Thiển vượt qua trạm gác, tiến vào Vũ Cung như vào chỗ không người.

Cung Thượng Giác cấm túc nàng nhất định là chuyện bí ẩn không thông báo ra ngoài, nàng đi ra giữa ban ngày, dù là bị người gặp được, đến Vũ Cung cũng là bình thường. Hơn nữa may mà ở kiếp trước Vân Vi Sam đã vẽ ra bản đồ Cung Môn, nàng rõ như lòng bàn tay tất cả mật đạo cùng trạm gác của Cung Môn.

Cửa phòng Cung Hoán Vũ quả nhiên có người canh giữ, không còn cách nào khác, Thiển Thiển cười cười: "Nhận mệnh lệnh của Cung Nhị tiên sinh, tới đây đưa thuốc giúp Chu đại phu."

Trong tay nàng cầm theo cỏ Kim Long Đảm, sợ người không biết ý của nàng.

Cung Hoán Vũ không bị giam lỏng, nàng vào được một cách rất thuận lợi, càng thêm xác nhận suy đoán của mình, Cung Hoán Vũ còn chưa bị nghi ngờ.

Nàng bước nhanh đi đến trước mặt Cung Hoán Vũ, cẩn thận nhìn kỹ, hắn hôn mê bất tỉnh, không hề hay biết đến sự hiện diện của nàng.

"Đừng giả bộ, ta biết rõ ngươi đã tỉnh."

Nàng thử lừa Cung Hoán Vũ, nhưng Cung Hoán Vũ không chút nhúc nhích, nàng bèn thản nhiên cười nói: "Tuy rằng ta không biết Thiếu chủ tính toán cái gì, nhưng Thiếu chủ còn không tỉnh, đợi Cung Tử Vũ thông qua thử thách Tam Vực, hắn ngồi vững vị trí Chấp Nhận, Thiếu chủ sẽ không còn cơ hội nữa."

"Ngài nhất định cảm thấy, tên vô dụng quần áo lụa là như Cung Tử Vũ, làm sao có thể thông qua thử thách Tam Vực."

"Hắn may mắn đến thần kỳ, ba cung Hoa Tuyết Nguyệt đều giúp hắn, bên cạnh hắn còn có một mật thám Vô Phong, bây giờ đã thuận lợi xông qua cửa thứ nhất. Bây giờ Vụ Cơ đã bị giam giữ, Thiếu chủ cần một người trợ giúp, ta là lựa chọn tốt nhất."

Nàng chụp tay lên mạch môn của Cung Hoán Vũ, đã trải qua chuyện Vụ Cơ, nàng không muốn lại trải qua chuyện bị người bất ngờ ra tay, không thể giải thích suy nghĩ của kẻ ngu dốt, nhưng phải phòng ngừa kẻ ngu dốt giả ngây giả dại.

Cung Hoán Vũ mở mắt ra: "Ngươi muốn gϊếŧ ta?"

"....." Nàng cố nhịn cảm giác hết nói nổi trong lòng, cười nói với Cung Hoán Vũ, "Làm sao sẽ, ta ngu lắm mới có thể chạy đến Vũ Cung gϊếŧ ngài giữa ban ngày ban mặt, bọn thị vệ nhìn thấy ta vào, nếu Thiếu chủ có gì không hay xảy ra, chỉ sợ ta cũng khó thoát khỏi cái chết."

Nàng ám chỉ Cung Hoán Vũ, những bọn thị vệ kia cũng nhìn thấy nàng vào, tuy rằng mạng của nàng không có ai để ý, nhưng mà Cung Môn hẳn phải quan tâm tới thể diện thanh danh, nàng là tân nương Thiếu chủ tự mình chọn, chết ở trong phòng Thiếu chủ, truyền ra ngoài thì Cung Môn bọn hắn phải xử lý như thế nào.

"Ta vẫn không rõ, ngươi đang chờ cái gì, vì sao cùng ngày Cung Hồng Vũ chết đi, ngươi cũng muốn giả chết. Ta vốn tưởng rằng ngươi bị thương rất nặng, giờ nhìn bộ dạng ngươi cũng không giống có chuyện gì. Hay là ngươi có lý do bất đắc dĩ gì—— Cung Hồng Vũ là ngươi gϊếŧ sao?"

"Không phải, là thích khách Vô Phong gϊếŧ chết."

"Nếu như không có bất kỳ chứng cớ nào có thể chứng minh lão Chấp Nhận chết có liên quan tới ngươi, vậy Thiếu chủ Cung Môn như ngươi, lại đang ở sơn cốc Cựu Trần, hoàn toàn không cần dùng cơ chế kế thừa vắng mặt, ngươi có thể danh chính ngôn thuận lên làm Chấp Nhận. Tại sao phải giả chết?"

"Hừ, bởi vì Cung Hồng Vũ, đã muốn truyền vị trí Chấp Nhận cho Cung Thượng Giác, ta chỉ có thể chọn một người vô dụng nhất, tạm thời thế thân vị trí Chấp Nhận."

"....." Đây là cái lý do khỉ gió gì vậy, cho dù là truyền thừa ngôi vị hoàng đế, cũng có thể gϊếŧ hoàng đế xuyên tạc chiếu thư, đợi sau khi kế vị, tay nắm đại quyền, lại danh chính ngôn thuận thanh trừ phe đối lập.

Thật sự là ngu xuẩn không nói nổi.