Cung Nhị gần như cấm túc nàng, không có nói rõ, nhưng lúc nàng muốn ra cửa, thị vệ cung kính nói với nàng, Cung Nhị tiên sinh hy vọng nàng an tâm tĩnh dưỡng.
Hắn không có bất kỳ lý do nào để cấm túc nàng, trừ phi bọn hắn đã tìm được Cung Hoán Vũ, hơn nữa bởi vì giữa Cung Nhị, nàng cùng Cung Hoán Vũ có giao dịch không thể cho ai biết.
Nàng xác thực muốn có, nhưng khổ nỗi không có cơ hội thành lập liên hệ với Cung Hoán Vũ.
Vụ Cơ bị giam ở nhà lao trên mặt đất, kỳ thật Thượng Quan Thiển không nghĩ tới việc vạch trần Vụ Cơ, Vụ Cơ nói bà ta có thuốc giải ruồi bán nguyệt, bà ta vẫn còn hữu dụng. Nhưng chính bà ta đi tìm đường chết, vậy mà lại có ý đồ hạ sát thủ ở Từ Đường, thật không rõ Vô Danh nghĩ như thế nào, vô cùng ngu xuẩn, cũng đã ở trong Cung Môn rồi, cẩn thận mọi chỗ mới phải, vậy mà lại gϊếŧ người không lý do, còn bị Cung Nhị gặp được, tự chui đầu vào rọ.
Nhưng mà với kết quả kiếp trước, cuối cùng chỉ nói là một trận hiểu lầm, nàng đi "Kính trà xin lỗi" cho Vụ Cơ, về sau cũng không giải quyết được gì. Chỉ là ở kiếp trước là nàng bị giam vào địa lao, không biết ở kiếp này, Vụ Cơ có kế thoát thân hay không.
Ngày ngày Cung Thượng Giác đều bón thuốc cho nàng, để Cung Viễn Chủy đưa rất nhiều cỏ Kim Long Đảm tới đây.
Ở kiếp trước nàng nhặt về một cái mạng từ trong địa lao, trên người chồng chất vết thương, quả thực khó coi. Nàng hỏi y sư vì sao không thêm cỏ Kim Long Đảm vào trong phương thuốc của nàng, Y sư nói đoạn thời gian trước, Chủy công tử bị thương dùng mất không ít, cỏ còn lại trong hiệu thuốc đều bị Vũ Cung đưa cho Vụ Cơ phu nhân rồi. Đồ vật người khác có thể tùy tiện sử dụng, đến chỗ nàng thì không còn lại chút nào, nàng cũng không quá buồn khổ, đã quen rồi.
Cún con Cung Viễn Chủy còn lại cười nhạo nàng: "Gấp gáp trừ sẹo như vậy, là lo lắng bị anh của ta chịu không nổi à."
Lúc ấy nàng không giải thích được sự thù địch của cún con với nàng, trả lời hắn bằng giọng bình thản: "Giác công tử cũng không phải là người nông cạn trông mặt mà bắt hình dong."
Hắn đang rót chén trà: "Anh ta thích cô ở điểm nào chứ, có tri thức hiểu lễ nghĩa ư?"
Cung Nhị căn bản không thích nàng.
Nhưng nàng vẫn muốn đùa chú chó nhỏ này tức giận, cố ý nói cùng hắn: "Đợi Chủy công tử trưởng thành, tự nhiên sẽ hiểu."
Ở kiếp này khi chó nhỏ đưa đồ tới cũng rất tức giận, ôm cánh tay nhìn nàng: "Anh của ta rốt cuộc thích cái gì ở cô?"
Nàng nể mặt mũi của Xuất Vân Trùng Liên, quyết định không tức giận với cún con, nói cho hắn biết chân tướng: "Anh của ngài căn bản không thích ta."
Trong mắt cún con lộ ra thần sắc hoang mang ngờ vực không hiểu, không tin lời nàng.
Ngươi xem, làm một người đã quen nói dối, lúc nói thật cũng sẽ không có người tin.
Cung Thượng Giác đối tốt với nàng, tựa như hắn đối với đao của mình, hắn sẽ chà lau, sẽ quản lý, nhưng hắn sẽ không yêu đao của hắn.
Đao là để sử dụng, không phải để yêu.
Sự nghi ngờ của Cung Thượng Giác với nàng chưa từng biến mất, nàng âm thầm cảnh cáo bản thân đừng lưu luyến chút dịu dàng đó của hắn, hắn đút thuốc cho nàng, vì nàng là tân nương hắn tự mình chọn lựa, là vì muốn cho nàng buông lỏng cảnh giác thẳng thắn bày tỏ cõi lòng, tuyệt đối sẽ không bởi vì hắn thích nàng.
Lúc này, nàng thật sự đã tự mình biết rõ.