Hôm sau lúc nàng tỉnh lại, Cung Thượng Giác đã không ở bên người nàng nữa.
Nàng chỉ cho rằng hôm qua Cung Nhị để nàng lại rồi rời đi ngay, đã quen với một mình, cũng không có gì mà mất mát cả.
Nàng cũng biết sau đó còn có cửa ải khó khăn to lớn hơn.
Nàng cùng Vụ Cơ đánh nhau tàn nhẫn ở Từ Đường núi sau, cho dù hôm qua nàng đã nói mình đứa trẻ mồ côi của phái Cô Sơn, Cung Nhị chưa xem vết bớt huyết mạch trên vai nàng, cũng sẽ không dễ dàng tin tưởng nàng.
Bây giờ nàng phải nghĩ biện pháp mau chóng gặp được Cung Hoán Vũ, nàng phải khớp khẩu cung với Cung Hoán Vũ, tuy rằng không biết ở kiếp trước Cung Hoán Vũ đã bại lộ như thế nào, nhưng nhìn lại kết quả, sau khi hắn bị người Từ Đường phát hiện không bao lâu, đã thân bại danh liệt, không thể trở thành Chấp Nhận.
Nàng chọn Cung Hoán Vũ, đương nhiên là bởi vì Cung Tử Vũ say đắm Vân Vi Sam như điên, muốn khiến hắn thay lòng đổi dạ rất khó khăn, hơn nữa người mềm yếu vô dụng như hắn mà làm Chấp Nhận, chưa hẳn dám sử dụng Vô Lượng Lưu Hỏa. Mà Cung Hoán Vũ không như vậy, ở kiếp trước mục tiêu của hắn chính là Vô Lượng Lưu Hỏa, mà nàng lại là Thiếu chủ phu nhân hắn tự mình chọn—— về phần Cung Nhị, à, nàng khẽ cười một tiếng, nàng còn chưa ăn đủ đau khổ trong địa lao sao.
Hơn nữa dù nàng chọn Cung Nhị, Cung Nhị cũng sẽ không chọn nàng.
Vì vậy lúc Cung Nhị bón thuốc cho nàng, nàng nhìn hắn với vẻ rất ngờ vực, cảm thấy lo sợ không yên.
Cung Nhị bón thuốc cho nàng như vậy, bón cho nàng hẳn là thuốc độc.
Vẻ mặt bồn chồn lo âu của nàng rơi vào trong mắt Cung Nhị, lại có ý khác, Cung Nhị nhớ tới hắn đã từng tra tấn bức cung với nàng, cảm thấy không đành lòng: "Ta đã thẩm tra, cô đúng là hậu duệ của phái Cô Sơn."
Người hắn phái đi thành Đại Phú đã đã trở về, tin tức mang về là, Thượng Quan Thiển đúng là được nhận nuôi, thời gian nhận nuôi không lâu sau khi phái Cô Sơn bị diệt môn, Thượng Quan gia của thành Đại Phú, cũng chính là nhà mẹ của Chưởng môn phu nhân phái Cô Sơn lúc đó. Có lẽ Lãng đệ đệ mà nàng từng nhắc tới, thật sự tồn tại, chết ở trong trận diệt môn kia.
Hóa ra là bởi vì thẩm tra thân phận của nàng, hắn đã nhìn thấy vết bớt huyết mạch trên vai nàng rồi hả?
Cái người phong lưu phóng đãng này, ca ca của chó con quả thật cũng là chó, thừa dịp nàng mê man do bị thương nặng, sàm sỡ nàng.
Trong lòng Thượng Quan Thiển tức đến ngứa răng, hận không thể cắn nát bờ vai hắn.
Nhưng hiện nay hai người đối xử nhau như khách, trên mặt nàng nhàn nhạt: "Đa tạ Cung Nhị tiên sinh."
Thấy nàng xa cách lạnh nhạt như vậy, hắn có chút không thoải mái. Trong đầu óc, là mắt nàng ứa lệ, bao hàm tình ý: "Ta vẫn muốn báo đáp ân cứu mạng này..... lòng ta thuộc về Cung Nhị tiên sinh, trước kia không dám mơ tưởng, cảm thấy khác nhau một trời một vực, không nghĩ tới bây giờ, có thể thành thân cùng Cung Nhị tiên sinh."
Lại là thông minh ngoan ngoãn như vậy.
Hắn lặng im đút thuốc xong cho nàng, nghe được nàng hỏi vòng vo: "Cung Nhị tiên sinh, bóng người ở Từ Đường, đã tìm được sao?"
Trong lòng Cung Thượng Giác sinh ra nghi ngờ mới, nàng năm lần bảy lượt tới Từ Đường, hắn đương nhiên không tin nàng phải lòng Cung Hoán Vũ, mục đích của nàng tính toán quá rõ ràng, như là đi tìm người, hơn nữa điều vô cùng làm cho người ngạc nhiên chính là, ngày hôm qua bọn hắn thật sự lục soát ra một người trong Từ Đường, đúng là Cung Hoán Vũ đã chết đi.
Nhìn có vẻ như Cung Hoán Vũ bị nhốt, võ công mất hết, bất tỉnh nhân sự, bây giờ còn đang hôn mê.
"Cô đi Từ Đường làm cái gì." Hắn buông bát, hỏi một câu không nhẹ không nặng.
Thượng Quan Thiển cắn môi, sợ hãi cất tiếng: "Ta tới Từ Đường là vì mớ thấy Cung Hoán Vũ, Thiếu chủ đại nhân trước đây..... "
"Hắn báo mộng cho ta, bảo ta tới Từ Đường gặp hắn..... Lúc trước ta cũng đi qua, Cung Nhị tiên sinh biết rõ mà."
Tác giả có chuyện nói:
Điều chỉnh một chút.
Trước hết để cho Cung Nhị cảm thấy bà xã rất thương hắn, sau đó biết được bà xã phải đi tìm người cũ mà mất hết bình tĩnh.
Nam nhân không đành lòng chính là rung động