Sau khi về đến nhà, không kịp nghỉ ngơi, cô bắt đầu điên cuồng dùng mọi con đường để kiểm kê tài sản của mình cùng với tình trạng nợ nần. Mỗi một phần kiểm tra rõ ràng xong cô sẽ dùng bút viết lại.
Chờ đến khi cô làm xong hết mọi việc, đã là mười giờ tối.
Cố Phán Hề nhìn vào tất cả nội dung mình viết xuống, quả thực cô sắp điên rồi. Nguyên chủ quả nhiên y hệt tiểu thuyết mô tả, toàn bộ thẻ ngân hàng chỉ có một cái có tầm hai trăm vạn, nhưng mà so với trình độ mắc nợ thì hoàn toàn kém xa.
Cô cẩn thận nghiên cứu giấy tờ thẻ tín dụng của nguyên chủ, một năm nay cô ấy toàn dựa vào đập tiền để duy trì danh tiếng của mình, không khác cái thùng to nhưng rỗng.
Ngay cả căn phòng cô đang ở trước mắt đây, cũng là do công ty Thiên Ngu thuê cho, một tháng sau bọn họ hết hợp đồng, công ty chắc chắn không chi trả tiền thuê nhà cho cô nữa.
Cố Phán Hề vẻ mặt cạn lời ngồi trước máy tính, tổng kết lại là bây giờ cô không chỉ thất nghiệp, mà còn thiếu một đống nợ? Ngay cả nơi để ở cũng không có?
Xin hỏi thế giới này còn nữ minh tinh nào thảm hơn cô không?
Tuy rằng bản thân mới xuyên vào cơ thể này được có một ngày, nhưng cô lại thần kỳ cảm giác được ý thức nguyên bản của chính mình đang dần chậm rãi dung hợp với cơ thể, cảm xúc chán ghét lúc đầu của cô về nguyên chủ cũng dần dần đạm đi, không biết vì sao cô có một cảm giác rất mãnh liệt rằng, cô đã không thể quay trở về thế giới ban đầu nữa. Từ nay về sau, cô chỉ có thể dùng thân phận hiện tại để sống sót.
Trong lòng cô bỗng nhiên dâng lên một ý nghĩ mãnh liệt, cô muốn nghịch tập, muốn cái tên Cố Phán Hề này một lần nữa tái sinh ở giới giải trí, muốn sống ra một cuộc đời mới tinh của chính mình.
Cố Phán Hề dành ra thời gian ba ngày, dọn toàn bộ hàng hóa xa xỉ nguyên chủ mua từ trước ở trong nhà ra. Trong đó có rất nhiều mỹ phẩm, đồ trang điểm còn chưa mở hộp. Còn có mấy chục cái túi xách, nhìn mới như chưa dùng bao giờ.
Sau đó cô đăng ký một cái tài khoản mới ở app bán đồ secondhand, lấy giá thấp hơn giá thị trường một tí, đăng bán toàn bộ đồ đạc lên.
Có lẽ công ty Thiên Ngu thấy sắp hết hợp đồng đến nơi, hoặc là căn bản đã quên công ty của mình còn có người như cô, nên mấy ngày nay Cố Phán Hề không có công tác nào, ngay cả Đồ Đậu cũng không thấy liên lạc, nhưng thật ra lại cho cô một khoảng thời gian để giảm xóc, để cô cẩn thận nghĩ xem tương lai cô phải đi như thế nào.
Sau khi Cố Phán Hề đem một cái túi xách cuối cùng đăng lên, cô rốt cuộc cảm thấy thoải mái trong lòng một ít. Lúc này cô mới ý thức được bản thân đã đói bụng từ lâu.
Vì thế cô thay một cái áo thun với quần jeans đơn giản, đeo khẩu trang lên sau đó ra ngoài kiếm ăn.
Lúc này đang là tháng sáu, còn chưa vào giữa hè, ngoại trừ giữa trưa hơi nóng ra, lúc sáng sớm hay tối muộn vẫn coi là mát mẻ. Cố Phán Hề đi đến cửa hàng tiện lợi gần đấy tuỳ tiện mua cái gì đó để ăn, không ngờ được vừa đi ra cửa đã đổ mưa rào, mưa còn khá lớn.
Cô đi lộn trở vào cửa hàng tiện lợi, ngồi ở bên trong ăn hết mấy đồ vừa mua, thuận tiện đợi mưa ngớt.
Có một sinh viên khác cũng ở trong tiệm đợi mưa, nhìn cô có chút quen mắt, vốn còn đang hoài nghi, thẳng đến khi cô tháo khẩu trang ra mới chắc chắn.
Cô ấy giống như phát hiện ra một tin tức lớn, vội vàng đem chuyện này đăng lên Douyin của mình, còn đăng kèm một video quay trộm ngắn.
Trong video chỉ có thể nhìn thấy góc nghiêng, nhưng vẫn nhận ra người đó là Cố Phán Hề, trong video cô đang hết sức chăm chú ăn mì gói, còn vừa ăn vừa thổi hơi nóng, quai hàm phình to, cùng với hình tượng cao quý kiêu ngạo bình thường cách một trời một vực.
Đối phương quay rất cẩn thận, Cố Phán Hề không nhận ra chút nào. Cô ăn xong rồi mà vẫn chưa thấy mưa có dấu hiệu dừng, cân nhắc nơi này cách nhà cũng không xa, cô dứt khoát chọn chạy về.
Đương nhiên, cảnh cô chạy như điên trong mưa cũng bị người này quay được, nhân tiện cũng đăng lên Douyin.
Trong một đêm, hai video này lập tức hót hòn họt, số người thả tim vượt qua 50 vạn, người đăng lại vô số, cô lại một lần nữa leo lên Hot search Weibo. Vừa lên là lên ba tin, cái sau càng bát quái hơn cái trước.
“Sự nghiệp của Cố Phán Hề gặp nguy cơ lớn, chỉ có thể dựa vào mì gói chống đói.” ___ Lại còn vần nữa.
“Cố Phán Hề chạy như điên trong đêm mưa, hư hư thực thực chuyện tinh thần bất thường.” ____ Giang cư mận đều là bác sĩ khoa tâm thần, nhìn thôi cũng khám ra bệnh.
Cái cuối cùng ác nhất, “Cố Phán Hề đêm đi tìm tình nhân bị từ chối đuổi ra khỏi cửa.” _____ Cứ như là chui dưới gầm giường cô nghe lén được vậy.