Cô ta mới vào công ty đã nghe thấy đại danh của Cố Phán Hề, người đại diện của cô ta cũng dặn dò cô ta không cần đi chọc Cố Phán Hề, gặp được thì đi đường vòng.
Khi đó thanh danh của Cố Phán Hề tuy đã phế, nhưng dù sao cũng là tiền bối, hơn nữa còn là nghệ sĩ của người đại diện kim bài Trương Tuệ Văn, Tô Duyệt tuy trong lòng xem thường nhưng mặt ngoài vẫn phải tỏ vẻ lễ phép.
Huống chi mấy năm nay cô ỷ vào bản thân có những tai tiếng thật thật giả giả với tổng tài Triệu Nhiên tập đoàn LK, hút không ít đề tài với tài nguyên cho mình, đúng là có nhiều người bởi vậy nên dè chừng cô, giận mà không dám nói gì.
Mỗi lần cô ta đυ.ng phải cô ở công ty trốn được thì trốn, ngoan ngoãn nghe lời người đại diện nói, rốt cuộc thì cô ta cũng không muốn rước phiền phức cho bản thân.
Nhưng tình hình hiện tại không giống trước.
Tô Duyệt mới đi ra từ văn phòng người đại diện, cũng nghe người đại diện nói hợp đồng ba năm của Cố Phán Hề với Thiên Ngu sắp hết hạn, công ty không muốn tiếp tục ký với cô ta nữa.
Người đại diện còn nói, chỉ cần bằng vào thanh danh quét rác của Cố Phán Hề trong giới, ngay cả những công ty nhỏ chẳng có danh tiếng cũng không thèm nhận củ khoai lang phỏng tay này.
Hơn nữa, gần đây trên mạng đều đồn đãi rằng, Cố Phán Hề thất sủng, đã bị Triệu Nhiên quăng, về sau không còn ai chống lưng cho cô nữa.
Nay đã không bằng xưa.
Cố Phán Hề hôm qua vẫn là ngôi sao vênh váo tự đắc, ỷ vào nhan sắc xinh đẹp cùng với chỗ dựa tuỳ ý quát mắng người khác, chỉ sợ ngày lành của cô ta cũng đến hồi kết rồi.
Câu nói vừa rồi của Tô Duyệt tuy rằng giống như khách khí lễ phép, nhưng cô ta lại cố ý nói to lên mấy dB, cứ như là sợ người khác không nghe thấy.
Cố Phán Hề khẽ nhíu mày, cảm giác được đối phương không có ý tốt.
Lấy tính cách của nguyên chủ, đại khái ngày thường cũng đắc tội không ít người, tuy rằng cô không biết bản thân có mâu thuẫn gì với Tô Duyệt hay không, nhưng vừa nãy thật sự là cô đi đường không chú ý mới đυ.ng phải người ta, cũng nên nói lời xin lỗi.
“Xin lỗi, là tôi không cẩn thận đυ.ng phải cô.”
Nói xong câu đó, Cố Phán Hề xoay người rời đi.
Tô Duyệt với trợ lý bên cạnh cô ta chắc là chưa nghe thấy hai từ xin lỗi phát ra từ miệng Cố Phán Hề bao giờ, không khỏi hơi giật mình, nhưng mà ngẫm lại, đại khái chắc là biết mình không còn như xưa, nên lúc này mới biết cụp đuôi làm người.
Tuy rằng còn muốn chèn ép một phen nhưng suy xét đến bây giờ Cố Phán Hề còn chưa chính thức hết hợp đồng, Tô Duyệt cũng không dám làm quá đáng ở trong công ty.
Nhưng mà châm chọc mỉa mai một phen thì không tránh được.
Nhìn bóng dáng rời đi của Cố Phán Hề, Tô Duyệt phun ra bốn chữ: Chó nhà có tang!
Thẳng đến khi Cố Phán Hề ngồi lên xe, trong đầu vẫn còn phát lại tuần hoàn bốn chữ mới nghe được này.
Giọng điệu khi nói bốn chữ kia rất nhẹ, nhưng ý nghĩa lại rất trầm trọng, giống bốn cái đinh sắt ghim vào lòng cô, cô nghe thấy, nhưng mà không phản bác. Bởi vì cô phát hiện đối phương nói rất đúng sự thật.
Cô sắp phải kết thúc hợp đồng với công ty Thiên Ngu, còn chưa tìm được công ty tiếp theo, hiện tại cô có khác gì chó nhà có tang đâu?
Đúng lúc này, điện thoại đột nhiên thông báo một tin nhắn, click mở liền thấy, là thông báo từ thẻ tín dụng nhắc nhở tình trạng tài khoản.
“【XX thẻ tín dụng 】 ấm áp nhắc nhở: Thẻ tín dụng đuôi 7771 của ngài ghi nợ 980.709,00 nhân dân tệ, mời trả trước ngày 15 tháng 6…”
Cố Phán Hề nhìn mấy con số này bắt đầu hãi hùng khϊếp vía, cô không thể tin được mà đếm đếm xem có mấy con số.
Chín mươi tám vạn?
Đây là mua những cái gì thế?
Nhưng mà nghĩ lại cũng đúng, nguyên chủ là kiểu người hôm nay có rượu hôm nay say, ngày thường mà không có việc gì thì đi shopping, 98 vạn đối với một nữ minh tinh kỳ thật cũng không coi là quá nhiều.
Cố Phán Hề thoát khỏi giao diện tin nhắn, nhưng giao diện tin nhắn khác lại làm cô chú ý.
“Trung tâm thẻ tín dụng XX ấm áp nhắc nhở:.......”
“App cho vay X nhắc nhở bạn: …..”
………….
Cô chỉ tuỳ tiện lướt lướt, lại phát hiện có mười mấy cái tin nhắn thúc giục nợ, ngoại trừ mấy cái thẻ tín dụng, còn có một ít người cho vay không rõ lai lịch.
Cố Phán Hề tính toán sương sương, con số này đã vượt qua ngàn vạn.
Cô bỗng nhiên nhớ tới, sự nghiệp nguyên chủ bởi vì cô ấy không ngừng tìm đường chết dẫn tới tụt dốc liên tục, thường xuyên trong một thời gian dài không có công tác. Tuy rằng độ nhận diện cao nhưng mà thực chất có tiếng mà không có miếng, chỉ dựa vào không ngừng tiêu tiền với một số thủ đoạn khác mới miễn cưỡng duy trì nhiệt độ, kỳ thật nguyên chủ đã sớm chẳng còn gì.