Trại Tập Hợp Của Ma Vương Thi Đấu Điện Tử

Chương 4: Trả giá ngược

EDIT: HẠ

Khố Thiên Lộ đứng ở cửa nghe được những lời này có chút ngốc.

GH là chiến đội toát ra từ nơi nào, hắn thật sự chưa từng nghe qua, nhưng lúc này một giám đốc chiến đội đột nhiên đến thăm căn cứ, mục đích hiển nhiên chỉ có một.

Hắn theo bản năng nhìn về phía Cảnh Nguyên Châu, suy nghĩ trong đầu không khỏi có chút hỗn loạn.

Mơ màng hồ đồ một lúc, cuối cùng trong đầu hắn chỉ còn một ý niệm —— thật không hổ là fans của Cảnh đội bọn họ, truy tinh cư nhiên đuổi đến tận chiến đội, hơn nữa còn muốn bao nuôi luôn thần tượng, cảnh giới này, quá có mặt mũi!

Thật vất vả Khố Thiên Lộ mới từ trong khϊếp sợ hồi phục tinh thần lại, nhưng không chờ hắn nói cái gì, Cảnh Nguyên Châu đã bóp tắt đầu thuốc trong tay, đẩy cửa đi vào.

Hắn theo bản năng nhanh chóng đuổi kịp.

Nghe được động tĩnh, hai người ở phòng tiếp khách đồng thời ngẩng đầu nhìn ra.

Sau khi nhìn thấy Cảnh Nguyên Châu, đôi mắt Lâm Duyên lấy tốc độ mắt thường có thể thấy mà hơi hơi sáng ngời.

Làm khó hắn ngày đêm thương nhớ, ngày đêm tưởng niệm, hôm nay hắn rốt cuộc nhìn thấy chân nhân!

Giám đốc Vương hiển nhiên không muốn nhìn thấy Cảnh Nguyên Châu xuất hiện ở chỗ này, nhưng lúc này ông ta chỉ có thể khô cằn kéo khóe miệng: “Titans, sao cậu lại đến đây?”

“Dù sao cũng không có việc gì, đến xem.” Cảnh Nguyên Châu nói, ánh mắt đã bất động thanh sắc đánh giá Lâm Duyên, đơn giản chào hỏi: “Lâm tổng.”

Lúc này Lâm Duyên hoàn toàn không có dáng vẻ say khướt của đêm đó, đôi mắt phượng hẹp dài mang theo nhợt nhạt ý cười. Trên thân mặc một bộ quần áo hàng ngày vô cùng đơn giản, hoàn toàn trái ngược với giám đốc Vương mặc một thân tây trang.

Khuôn mặt trẻ tuổi như vậy, hiển nhiên rất khó khiến người ta liên hệ đến đây là ông chủ sau màn của một câu lạc bộ, tựa như trước đó giám đốc Vương đã nói, thoạt nhìn việc thành lập chiến đội GH này giống như là một trò đùa của thiếu gia tập đoàn Lâm thị.

Trong nháy mắt Lâm Duyên đã đứng lên, lễ phép vươn tay: “Cảnh thần, lần đầu gặp mặt.”

Khố Thiên Lộ ở bên cạnh thẳng tắp mà nhìn chằm chằm hai bàn tay đang nắm lấy của hai người.

Các người đúng là không phải lần đầu tiên gặp mặt!

Nhưng không chờ hắn âm thầm phun tào xong, Cảnh Nguyên Châu đã đạm nhiên thu tay, ý vị thâm trường liếc mắt nhìn Lâm Duyên một cái: “So với Cảnh thần, tôi còn tương đối thích nghe cậu gọi tôi là ‘tiểu ca ca’.”

Khố Thiên Lộ: “???”

Lâm Duyên thẳng tắp đối diện với tầm mắt Cảnh Nguyên Châu, khóe miệng lộ ra một độ cung rõ ràng: “Vừa lúc, so với Lâm tổng, tôi càng thích nghe anh gọi tôi là ‘bảo bối’.”

Hai người không coi ai ra gì mà nhìn nhau vài giây, sau đó lại nhìn nhau cười, thong thả ung dung mà ngồi xuống sô pha.

Khố Thiên Lộ đã không dám ngẩng đầu lên.

Đội trưởng nhà bọn họ gọi người ta là ‘bảo bối’?

Đừng hỏi tại sao hắn yên lặng, hiện tại thế giới quan của hắn đang lấy tốc độ không thể cứu vãn mà sụp đổ.

Bầu không khí trong phòng khách bởi vì hai câu đối thoại đơn giản, đột nhiên trở nên cực kỳ vi diệu.

Mất một lúc sau, giám đốc Vương mới thấp giọng nói, nỗ lực buộc chính mình phải làm lơ đoạn đối thoại chấn động nhân tâm vừa rồi: “Nếu người đã đến đông đủ, vậy… nói chuyện chính sự đi.”

Hiện tại còn có chuyện chính sự gì? Đương nhiên là chuyện câu lạc bộ GH mời Cảnh Nguyên Châu chuyển nhóm.

Trước đó, Lạc Mặc cũng đã đại diện câu lạc bộ GH liên hệ với BK ba lần, cũng bị cự tuyệt ba lần.

Nhưng hiện tại Cảnh Nguyên Châu trực tiếp ra mặt mời người vào trong căn cứ, nên nội dung cuộc nói chuyện rốt cuộc vẫn không tránh khỏi chuyện này.

“Về chuyện của Titans, trước đó chúng ta đã liên lạc với nhau rồi, Lâm tổng hẳn cũng biết, loại chuyện chuyển nhóm này thật sự không thể tùy tiện nói được là có thể định ra.” Giám đốc Vương vừa nói, một bên điên cuồng dùng ánh mắt ra hiệu cho Khố Thiên Lộ ở bên cạnh.

Chỉ tiếc da mặt Khố Thiên Lộ cũng đủ dày, trong lòng cũng luôn nhớ đến chuyện của Cảnh Nguyên Châu, đôi mắt giám đốc Vương đều mau liếc đến động kinh, hắn vẫn làm như không tiếp thu được tín hiệu, ăn vạ ở chỗ này sống chết không đi.

Giám đốc Vương không còn cách nào khác, chỉ có thể tiếp tục nói tiếp: “Dù sao Cảnh Thần vẫn luôn là chiêu bài của câu lạc bộ BK chúng tôi, nhắc đến hai chữ BK, các fans sẽ lập tức liên tưởng đến Titans. Tuy đối với tuyển thủ chuyên nghiệp mà nói, việc chuyển đội cũng không phải là chuyện gì hiếm lạ, nhưng chiến đội GH của các cậu dù sao cũng là ba… Khụ, dù sao cũng chưa có tư cách thi đấu chuyên nghiệp, tùy tiện ký với Titans, nếu fans thật sự gây chuyện, như vậy sẽ không mang lại giá trị nào cho quý đội.”

Tuy rằng lời nói rất hàm xúc, nhưng ngụ ý có thể tổng kết thành một câu: GH của các người là miếu nhỏ, làm sao có thể chứa nổi một đại thần như Titans, cẩn thận chơi hỏng rồi, ngược lại các người sẽ hoàn toàn sụp đổ.

Cảnh Nguyên Châu cũng biết kỳ thật cao tầng câu lạc bộ không muốn thả mình rời đi, đối với lý do thoái thác của giám đốc Vương anh không cảm thấy kỳ quái, nhưng anh thật ra rất có hứng thú nhìn Lâm Duyên, rất tò mò hắn sẽ nói cái gì tiếp theo.

Lâm Duyên bưng ly nước, đầu ngón tay nhẹ nhàng cọ xát hai cái, lúc ly nước lần nữa được đặt lên bàn, phát ra một tiếng vang thanh thúy.

Hắn tản mạn đan mười ngón tay vào nhau đặt trước người, chậm rãi dựa vào trên sô pha, khóe miệng vẫn giữ độ cong nhàn nhạt như cũ: “Về những sự tình phát sinh sau khi chuyển nhượng, tổng giám đốc Vương không cần nhọc lòng. Dù sao GH chúng tôi cũng không phát tiền lương cho ông, còn muốn bắt ông lo lắng không công cho tương lai câu lạc bộ của chúng tôi, như vậy quá đáng xấu hổ.”

Giám đốc Vương hao hết tâm tư hy vọng đối phương từ bỏ suy nghĩ đào góc tường, kết quả tốn nhiều nước miếng như vậy, đối phương chỉ thiếu chút nữa không chỉ thẳng mặt ông ta nói “Liên quan cái rắm gì đến ngươi”.

Thân mình ông ta hơi dựng lên, thiếu chút nữa nhảy từ trên sô pha xuống, sắc mặt tức khắc khó coi: “Lâm tổng có ý gì?”

Lâm Duyên không nhanh không chậm nhìn Cảnh Nguyên Châu một cái, không đáp mà hỏi: “Vẫn nên hỏi ý kiến của tiểu ca ca trước đi?”

Cảnh Nguyên Châu nghe được xưng hô này, lông mi hơi hơi run một chút, cũng không nhanh không chậm mở miệng: “Cái khác không vội, liên quan đến phí chuyển nhượng, có thể nói trước chuyện này.”

Cái khác không vội?

Mở miệng chính là phí chuyển nhượng, không phải thật sự muốn ký với bọn họ đi?!

Cả người giám đốc Vương đều sắp nhảy dựng trên sô pha, ông ta hít một hơi thật sâu mới cố gắng lấy lại một chút tinh thần: “Vậy được rồi, trước tiên nói đến phí chuyển nhượng.”

Lâm Duyên không có nửa điểm ý kiến: “Cái này dễ nói, trợ lý của tôi hẳn đã trao đổi với mấy người rồi, nếu các ngài không hài lòng với giá cả chúng tôi đã đưa ra, vậy quý câu lạc bộ có thể trực tiếp báo giá.”

Giám đốc Vương rất biết rõ bộ phận quản lý thật sự không muốn Cảnh Nguyên Châu chuyển nhóm, ông ta cắn chặt răng, trực tiếp báo một con số: “2500 vạn!”

Cảnh Nguyên Châu nghe xong, cười như không cười mà liếc nhìn giám đốc nhà mình một cái.

Hắn biết rõ trong thời gian này, có không ít câu lạc bộ đã ra giá để mua hắn, trừ bỏ lần cuối cùng GH đưa ra giá 1800 vạn, các câu lạc bộ khác ra giá cao nhất là chiến đội UYY —— 1500 vạn.

Giá này vẫn là ban quản lý của UYY hạ quyết tâm, thắt chặt lưng quần mới ra được cái giá như vậy.

Hiện tại vừa mở miệng đã là 2500 vạn, quả thật rất dám đề giá.

Nếu hiện tại là mấy năm trước, dựa vào cái ID Titans này, đương nhiên sẽ có giá trị đó.

Nhưng hiện tại, Cảnh Nguyên Châu đã 23 tuổi.

Tất cả mọi người đều biết, trong giới esport, tuổi này rốt cuộc có ý nghĩa gì.

Tuổi này đã chú định là không thể tiếp tục kiếp sống tuyển thủ quá lâu, đương nhiên sẽ không có người nguyện ý tiêu phí quá nhiều để đầu tư vào một người như vậy.

Quả nhiên, mới vừa nghe xong, Lâm Duyên không chút do dự mà lắc đầu: “Không được.”

Giám đốc Vương như đã đoán được cậu sẽ nói như vậy, thật vất vả mới khống chế được khóe miệng đang nhếch lên của mình, mạnh mẽ bày ra một biểu tình tiếc nuối: “Vậy chỉ có thể nói xin lỗi, dựa theo suy nghĩ của ban quản lý BK chúng tôi, chúng tôi đều cho rằng…”

Lâm Duyên đánh gãy lời nói của ông ta “Ý của tôi là, giá này quá thấp.”

Giữa mày Cảnh Nguyên Châu hơi hơi nhăn lại.

Giám đốc Vương cho rằng chính mình nghe lầm “Cậu nói cái gì?”

Lâm Duyên không ngại lặp lại lần nữa: “Cái giá 2500 vạn, đối với người đàn ông tôi coi trọng mà nói, là cái giá quá thấp.”

Hắn phảng phất không cảm nhận được tầm mắt của Cảnh Nguyên Châu đang nhìn mình, không nhanh không chậm báo ra một con số: “3500 vạn, thấp hơn giá này, tôi sẽ không ra tay.”

Thân mình giám đốc Vương hơi lảo đảo, thiếu chút nữa đã ngã từ trên sô pha xuống.

Ông ta đã từng chuyển nhượng vài tuyển thủ vương bài, nhưng đây thật sự là lần đầu tiên ông ta thấy được một người ra giá ngược như vậy, lúc này ông ta vẫn không tránh được mà lắp bắp lặp lại: “Ba, 3500 vạn?”

Trước mắt, người có phí chuyển nhóm cao nhất trong liên minh là Luni với giá 2800 vạn, hiện tại Lâm Duyên đưa ra giá này, so với giá đó thật sự cao hơn quá nhiều.

Lâm Duyên nhận túi văn kiện đã chuẩn bị từ sáng sớm trong tay Lạc Mặc, đưa đến trước mặt đối phương: “Đây là hợp đồng chúng tôi đã soạn sẵn, trên đó ghi rõ ràng các điều khoản và đã điền xong phí chuyển nhượng. Giám đốc Vương có thể tự mình xem, trước khi kỳ chuyển nhượng bắt đầu, nếu cảm thấy có điều khoản nào không thích hợp, ông có thể tùy thời liên hệ với trợ lý của tôi.”

Giám đốc Vương theo bản năng duỗi tay tiếp nhận, rõ ràng là chuyện chưa xác định, nhưng đối thoại như vậy khiến ông ta đột nhiên sinh ra một loại ảo giác giao dịch này đã hoàn thành rồi.

Lâm Duyên nhìn thời gian, từ sô pha đứng lên: “Hôm nay tạm dừng ở đây, tôi đi về trước.”

Cảnh Nguyên Châu cũng đứng lên theo: “Tôi tiễn cậu.”

Khố Thiên Lộ ở bên cạnh làm người trong suốt lâu như vậy, hắn cũng bị cái bảng giá khi nãy làm cho ngây ngốc tại chỗ.

Lúc này hắn theo bản năng muốn đuổi theo, còn chưa kịp đứng lên, hắn đã bị ánh mắt Cảnh Nguyên Châu ngăn chặn: “Hôm nay còn một buổi thi đấu huấn luyện, cậu đi chuẩn bị đi.”

Bước chân Khố Thiên Lộ lập tức đóng đinh tại chỗ: “Hả?”

-

Một đường đi ra, nhất thời không ai lên tiếng nói chuyện.

Lạc Mặc phi thường thức thời đi cách hai người này mười bước chân, bảo trì khoảng cách nhất định.

Lâm Duyên cùng Cảnh Nguyên Châu cứ như vậy một trước một sau mà đi, hai bóng dáng kéo dài trên hành lang trống trải.

Mãi cho đến khi gần đến cổng lớn, Cảnh Nguyên Châu mới bỗng nhiên mở miệng “Vì sao lại là tôi?”

3500 vạn không phải một con số nhỏ, có thể tưởng tượng được một khi chuyện này truyền ra, sẽ gây ra sóng to gió lớn như thế nào.

Thực lực của anh là không thể nghi ngờ, nhưng trong liên minh không chỉ có một tuyển thủ thần cấp như anh, so với một ‘tuyển thủ tuổi già’ đã gần giải nghệ, những tuyển thủ thuộc thế hệ trẻ tuổi đang khí phách hăng hái mới là lựa chọn tốt nhất.

Lâm Duyên dừng bước chân, thần thái có chút nghi hoặc mà xoay đầu nhìn anh: “Cái này còn phải hỏi sao?”

Bởi vì đứng ngược hướng ánh sáng, bên người Lâm Duyên như được mạ thêm một tầng quang mang mềm mại, trên khuôn mặt hơi rơi vào bóng tối, khóe miệng hắn vẫn như cũ cong lên một độ cung rõ ràng, bày ra bộ dáng nửa thật nửa giả: “Đương nhiên là bởi vì, anh đắt!”

Cảnh Nguyên Châu: “….”

Cho dù là Cảnh Thần, cũng không thể nghĩ tới sẽ nhận được một đáp án như vậy.

Nhưng Lâm Duyên hiển nhiên rất hài lòng đối với chiến lược thương nghiệp của mình: “Tục ngữ nói không sai, ‘tiền nào của nấy’, tham đồ giá rẻ khẳng định không có kết cục tốt. Giá trị con người của Cảnh Thần dù sao cũng bày ở nơi đó, làm một người đàn ông đắt giá nhất liên minh, toàn thân trên dưới mỗi tế bào trên người anh đều có thể khiến tôi nổi lên du͙© vọиɠ.”

Cảnh Nguyên Châu trầm mặc.

Cái gì du͙© vọиɠ, du͙© vọиɠ tiêu tiền sao?

Lâm Duyên tựa hồ có chút chưa đã thèm, cuối cùng còn không quên khen ngợi trí tuệ của chính mình ở trong lòng.

Chậc, quả nhiên là logic của quỷ tài!

Hắn quay đầu lại nhìn Cảnh Nguyên Châu một cái, dần dần thu lại ý cười trên môi: “Cảnh Thần, tôi biết thật ra anh cũng không có suy nghĩ muốn chuyển đội, nhưng lời mời của câu lạc bộ GH, tôi vẫn mong anh có thể nghiêm túc suy xét một chút.”

Cảnh Nguyên Châu hơi nhếch đuôi lông mày: “Làm sao cậu biết tôi không có ý nghĩ chuyển đội?”

“Tất cả mọi người đều biết anh đối với chiến đội BK có ý nghĩa gì, nhưng lại không có bao nhiêu người biết, BK chiến đội có ý nghĩa gì với anh.” Lâm Duyên đạm nhiên nói, “Nhưng nghe tôi nói một câu, làm người, đôi khi không nên để mình chịu ủy khuất. Người mới của chiến đội các anh thực lực xác thật rất mạnh, qua hai năm nữa có lẽ thật sự có thể thay thế được vị trí của anh, nhưng có một nói một, cậu ta của hiện tại, thật đúng là không đủ tư cách. Ban quản lý BK không làm người, muốn anh ủy khuất chính mình để làm thay thế bổ sung cho người mới kia, hộ giá hộ tống, chẳng lẽ anh thật sự muốn hy sinh khoảng thời gian cuối cùng trong kiếp sống tuyển thủ chuyên nghiệp của mình, đi làm một người đứng sau toàn bộ vinh quang của chiến đội?”

Cảnh Nguyên Châu không thể không thừa nhận, nội tình Lâm Duyên biết đến, thật sự nhiều hơn tưởng tượng của hắn.

Đối với nội dung vừa rồi anh không tỏ ý kiến, khóe miệng anh hơi gợi lên một nụ cười hứng thú: “Vậy chiến đội GH thì sao? Lâm tổng, cậu làm ông chủ sau màn của GH, trừ bỏ phí ký kết hợp đồng, cậu còn có thể cho tôi cái gì?”

“Đem chính tôi hứa cho anh, đủ không?” Đôi mắt Lâm Duyên không hề chớp một chút, ngữ điệu muốn bao nhiêu nghiêm túc liền có bấy nhiêu nghiêm túc, “Ở chỗ này tôi có thể đảm bảo, GH tuyệt đối sẽ không giống BK. Chỉ cần anh nguyện ý, tôi có thể chống lưng cho anh, giúp anh hoàn thành hết thảy những lý tưởng trên sân thi đấu, thế nào, nghe xong có phải đặc biệt cảm động không?”

Cảnh Nguyên Châu trầm mặc trong chớp mắt: “Cũng không cần nói đến mức này.”

“Đừng vội trả lời, tin tưởng tôi, anh nhất định sẽ cần.” Lâm Duyên không bận tâm khi bị từ chối thẳng thừng như vậy, thậm chí hắn còn tỏ vẻ có thể hiểu được, “ Đương nhiên, tôi cũng biết anh đang băn khoăn cái gì. Dù sao GH cũng chỉ là một câu lạc bộ mới thành lập, muốn đội viên không có đội viên, muốn danh ngạch thi đấu không có danh ngạch, cho dù muốn đánh giải đấu thứ cấp đều không có tư cách tham dự, mặc kệ là nhìn theo góc độ nào, quả thực đều không xứng với thân phận Titans.”

Cảnh Nguyên Châu bình tĩnh nghe hắn châm biếm chiến đội mình không đáng một đồng, ngay sau đó, quả nhiên còn có ‘nhưng’.

“Nhưng ở chỗ này tôi có thể đảm bảo tuyệt đối với anh, trong thời gian ngắn nhất, GH nhất định sẽ được liên minh chứng thực là một chiến đội có đủ tư cách, cũng nhất định có thể tiến lên sân thi đấu chuyên nghiệp. Có lẽ chỉ hai ngày nữa thôi anh rất nhanh sẽ biết tôi đang nói đến cái gì.”

Khóe miệng Lâm Duyên tùy tiện gợn lên vài phần, giống như anh em tốt mà khoác tay lên bả vai Cảnh Nguyên Châu: “Tóm lại Cảnh Thần, cửa lớn của chiến đội GH chúng ta luôn mở rộng vì anh, làm tên người mới chó má kia đi gặp quỷ thôi! Một chiến đội mới sẽ mặc cho anh thể hiện, điều kiện như thế, chẳng lẽ không đủ kí©ɧ ŧɧí©ɧ sao? Rõ ràng là một con hổ dữ, hà tất phải ở trong BK chiến đội giả làm người hiền lành, kỳ chuyển nhượng, tôi chờ anh!”

Cảnh Nguyên Châu thoáng nhìn cánh tay đang đáp trên bả vai chính mình.

Ngón tay thon dài xinh đẹp lại tinh xảo.

Hơi hơi rũ mắt: “Nếu đúng như lời cậu nói, vậy tôi sẽ suy xét cẩn thận.”