EDIT: HẠ
Lâm Duyên đợi trong chốc lát không thấy đối phương phản hồi, hắn lại gửi thêm một tin: “Tiểu ca ca, còn ở đó không?”
Đối phương rốt cuộc phản hồi: “Còn.”
Lâm Duyên nhìn tin nhắn quá mức ngắn gọn trên màn hình, không khỏi trầm mặc một lúc.
Thời buổi này, bảo vật trấn tiệm của cửa hàng bạn trai ảo đều tích trữ như vàng như thế sao?
Nhớ tới chính mình còn đặt một gói voice chat, hắn cũng không muốn lãng phí, đi thẳng vào vấn đề hỏi: “Trò chuyện bằng giọng nói không?”
Đối phương không đáp lời, một lúc sau, đối phương cực kỳ phối hợp gọi điện đến.
Lâm Duyên vừa lòng nhận cuộc gọi.
Mới vừa điều chỉnh tai nghe, một giọng nam từ ống nghe truyền đến: “Alo?”
Thanh âm này trầm thấp từ tính, hơi mang theo cảm giác lười biếng lại thêm một loại mị lực không nói nên lời.
Lâm Duyên: “!”
Mặc dù hắn không phải là một người thanh khống, nhưng khi nghe âm cuối hơi khàn của đối phương, trong lòng hắn đã nhịn không được nhảy dựng.
Mẹ nó, giọng nói này quá dễ nghe! Không hổ là bảo vật trấn tiệm, tiền này tiêu rất đáng giá!
Từ trước đến nay Lâm Duyên đều không tiếc lời khen: “Ánh mắt tôi quả nhiên quá tốt, thanh âm này của tiểu ca ca, tôi vừa nghe đã thiếu chút nữa mang thai.”
Ký túc xá cho tuyển thủ chiến đội BK, Cảnh Nguyên Châu vừa mới bưng ly nước lên hơi hơi ngừng lại: “…”
Lâm Duyên thấy bên kia không phát ra âm thanh nào, nhịn không được cười nhẹ một tiếng: “Làm sao vậy, có phải không nghĩ tới tôi cũng là đàn ông không?”
Mặc dù dịch vụ ban trai ảo gần đây rất hot, nhưng khách hàng sử dụng dịch vụ này hầu hết là các em gái, đột nhiên xuất hiện âm thanh của một người đàn ông, đối phương bị dọa cũng là điều dễ hiểu.
Một lát sau, đối phương lại mở miệng lần nữa: “Tôi biết.”
“Hử?”
“Tôi biết cậu là đàn ông.”
Rõ ràng là ngữ điệu không có chút phập phồng nào, trong đầu Lâm Duyên không biết vì cái gì, liền hiện lên hình ảnh khóe môi khẽ nhếch.
Âm thanh cơ hồ đang mơn trớn vành tai của hắn, khiến vành tai hắn không khống chế được nóng lên vài phần.
"Biết là tốt." Âm thầm điểm tán cho thái độ chuyên nghiệp của đối phương, Lâm Duyên che giấu cảm xúc trong lòng, hắng giọng nói, "Là cái dạng này, gần đây tôi gặp phải một chút chuyện, chuyện này không thể nói cùng người khác, nhưng nếu không nói ra tôi sẽ rất khó chịu, cho nên mới nghĩ ra cách giải quyết này. Ừm... Tiểu ca ca, anh có thể tâm sự với tôi không?"
Nghe đến đây, Cảnh Nguyên Châu liền biết đối phương nhận sai người.
Theo lý thuyết, anh hẳn là nên nhắc nhở đối phương, nhưng ma xui quỷ khiến thế nào, hắn lại thấp giọng “Ân” một tiếng: “Chuyện gì?”
Chuyện này dù sao cũng liên quan đến trong sạch của chính mình, Lâm Duyên ấp ủ một chút, tìm một lời dạo đầu tự cho là tương đối thích hợp: “Chính là, tôi có một người bạn…”
Cảnh Nguyên Châu dựa vào ghế, một bên nghe hắn nói, một bên bình tĩnh uống trà.
Lâm Duyên: “Người bạn kia của tôi, có một buổi tối không cẩn thận uống hơi nhiều, lúc ở bên ngoài một mình gặp phải một người đàn ông.”
Bàn tay nắm cái ly của Cảnh Nguyên Châu hơi hơi dừng lại.
Lâm Duyên: “Trăm triệu không nghĩ tới chính là, tên tra nam này mơ ước mỹ mạo của bạn tôi, cư nhiên thấy sắc nảy lòng tham! Thừa dịp bạn tôi thần trí không rõ, hắn trực tiếp lừa đối phương vào khách sạn thuê phòng!”
Cảnh Nguyên Châu: “….”
Lâm Duyên càng nói càng xúc động phẫn nộ: “Đây không phải là chuyện đáng giận nhất, anh biết chuyện đáng giận nhất là gì không?”
Cảnh Nguyên Châu: “… Là, cái gì?”
“Đáng giận nhất chính là, tên tra nam này xong việc còn không muốn phụ trách, chỉ để lại cho bạn tôi một xu để làm phí chia tay!” Lâm Duyên dùng sức vỗ vỗ cái đệm, “Một xu! Anh tin được không, thời buổi này cư nhiên còn có người mang một xu trên người?!”
Cảnh Nguyên Châu: “….”
Không thể không nói, cốt truyện này thật là —— quen thuộc đến đáng giận.
Lâm Duyên thấy đầu dây bên kia không lên tiếng, thử hỏi: “Tiểu ca ca, anh còn ở đó sao?”
Cảnh Nguyên Châu: “Ở.”
Lâm Duyên: “Anh nói xem, cái tên tra nam kia có phải đặc biệt tra hay không?”
Cảnh Nguyên Châu: “Ừm, rất tra.”
Lâm Duyên: “Có phải nên giáo huấn loại nhân tra này một trận không?”
Cảnh Nguyên Châu bị gợi lên vài phần hứng thú: “Vậy cậu muốn giáo huấn hắn kiểu gì?”
Lâm Duyên đối với vấn đề này đã sớm suy nghĩ cẩn thận đáp án, lúc này hắn đáp lại cực kỳ trôi chảy: “Đương nhiên là bắt hắn tới, sau đó lột sạch quần áo, ném hắn lên giường, tra tấn hắn, tàn phá hắn, chà đạp hắn, lăng nhục hắn, làm hắn quỳ gối trước tôi, khụ, quỳ gối trước bạn tôi, bắt hắn phải khóc lóc thảm thiết cầu chúng tôi tha thứ!”
Vừa dứt lời, hắn chỉ nghe người ở đầu dây bên kia trầm thấp cười một tiếng: “Khá tốt, cố lên.”
Tuy rằng chưa nhìn thấy chân nhân, nhưng nghe âm thanh thôi cũng đã cảm thấy quá mức câu người, lâm Duyên vừa nghe anh cười, liền cảm thấy có chút kìm nén không được.
Hồi tưởng nội dung trong video đã nhìn thấy lúc trước, đã tiêu tiền đương nhiên không thể lãng phí đơn hàng này, hắn nóng lòng muốn thử mà nhắc nhở nói: “Tiểu ca ca, trò chuyện lâu như vậy, anh có nên đổi cách xưng hô với tôi hay không?”
Đuôi lông mày Cảnh Nguyên Châu hơi nhếch lên: “Đổi thành cái gì?”
Lâm Duyên: “Nếu đã là bạn trai, anh cảm thấy, gọi “bảo bối” thì thế nào?”
Cuộc gọi đột nhiên lâm vào một mảnh yên lặng quỷ dị.
Lòng Lâm Duyên tràn đầy chờ mong mà đợi trong chốc lát, thế nhưng hắn không hề nhận được hồi âm của đối phương.
Thân là kim chủ đại nhân, hắn đang chuẩn bị thúc giục một chút, chỉ nghe bên trong tai nghe có một chút động tĩnh mơ hồ.
Một lát sau, thanh âm từ tính mang theo khuynh hướng cảm xúc kim loại, cơ hồ không có khoảng cách mà dán vào bên tai hắn mơn trớn: “Được, bảo bối.”
Lâm Duyên: “!”
Ngữ điệu quá mức câu người, trong nháy mắt này, hắn không thể tránh né mà cảm thấy hơi choáng váng.
Phải mất một lúc sau Lâm Duyên mới hồi phục tinh thần, đang chuẩn bị nói thêm cái gì, trong lúc tầm mắt vô ý thoáng nhìn, lúc này hắn mới phát hiện trên màn hình di động đang điên cuồng bắn ra nhắc nhở có tin nhắn.
[Chăm sóc khách hàng: Chào ngài, ngài ở đó không?]
[Chăm sóc khách hàng: Chào ngài, nhân viên của cửa hàng chúng tôi đã gửi lời mời kết bạn, mong ngài nhanh chóng đồng ý.]
[Chăm sóc khách hàng: Xin hỏi ngài có muốn tiếp tục trải nghiệm dịch vụ bạn trai ảo không?]
[Chăm sóc khách hàng: Nếu trong năm phút ngài không trả lời lại, tôi xin phép tiến hành hủy đơn hàng của ngài, mong quý khách thông cảm.]
[Chăm sóc khách hàng: Chào ngài, đơn hàng bạn trai ảo của ngài đã bị hủy, hoan nghênh ngài chiếu cố lần sau.]
Lâm Duyên đem mấy tin nhắn này nhìn đi nhìn lại mấy lần, sau đó click mở giao diện kết bạn của wechat, có thể rõ ràng nhìn thấy một lời mời kết bạn đang chờ xét duyệt.
Lâm Duyên: “….”
Chờ một chút!
Nếu đây mới là nhân viên cửa hàng bạn trai ảo, vậy người đang gọi điện cùng hắn là ai?
Tựa hồ thấy bên này không phát ra âm thanh, ở đầu dây bên kia người đàn ông lại thấp giọng hỏi một tiếng: “Sao không nói tiếp, bảo bối?”
Lâm Duyên: “….”
Thần mẹ nó bảo bối!
Lâm Duyên yên lặng nhìn chằm chằm avatar wechat của đối phương hồi lâu, thử hỏi: “Tiểu ca ca, có thể hỏi một chút, tên anh là gì?”
Khóe miệng người đàn ông ở câu lạc bộ BK cong lên vài phần: “Ngượng ngùng, quên tự giới thiệu. Tôi là, Cảnh Nguyên Châu.”
Lâm Duyên nằm ở trên giường nhắm hai mắt, chung quanh lập tức lâm vào một mảnh yên tĩnh quỷ dị.
Loại chuyện như thế này, đổi thành ai cũng phải tự bế.
Cảnh Nguyên Châu vốn tưởng rằng cuộc đối thoại đến đây sẽ kết thúc, không nghĩ tới sau một lúc, phảng phất như tiến vào trạng thái mất trí nhớ, đối diện truyền đến thanh âm việc công xử theo phép công của Lâm Duyên: “Cảnh đội à, anh rốt cuộc cũng chịu chủ động liên hệ với chúng tôi sao? Tôi rất cao hứng vì anh rốt cuộc đã cảm nhận được thành ý của GH chúng tôi. Thế nào, anh định khi nào thì ký hợp đồng? Nếu anh rảnh thì một giờ sau, tôi sẽ để trợ lý chuyển cho anh một phần hợp đồng chuyển nhượng, phí chuyển nhượng cụ thể anh có thể tùy tiện ghi vào, đảm bảo sẽ khiến anh hài lòng!”
Cảnh Nguyên Châu nhìn thoáng qua thời gian đã gần tới 9 giờ, cũng cực kỳ phối hợp không nhắc đến đề tài trước đó: “Hôm nay thì thôi, hơi muộn rồi.”
Lâm Duyên: “Không muộn, thời gian này mới là thời điểm thích hợp để chúng ta bồi dưỡng tình cảm.”
Cảnh Nguyên Châu lần đầu tiên thấy có người không lên sân thi đấu lại có thể nói lời cợt nhả đến lô hỏa thuần thanh như vậy.
Khóe miệng anh không khỏi nhếch lên vài phần: “Chiều mai đi, tôi ở câu lạc bộ BK chờ cậu.”
Lâm Duyên đương nhiên không có đạo lý để cự tuyệt: “Không thành vấn đề, không gặp không về.”
Cảnh Nguyên Châu: “Quyết định như vậy đi, chờ cậu, bảo bối.”
Không chờ một âm ‘er’ cuối cùng rơi xuống, cuộc gọi đã bị Lâm Duyên mặt vô biểu tình cắt đứt.
Hắn ngửa người nặng nề ngã xuống giường, tầm mắt dừng lại trên trần nhà thật lâu.
Cuối cùng, hắn nhịn không được thầm mắng một tiếng: “Thao?”
-
Ngày hôm sau, ba giờ chiều, một chiếc Maserati đúng giờ ngừng ở cửa câu lạc bộ.
Cô gái chờ ở quầy lễ tân hơi sửng sốt một chút, chờ khi thấy rõ ràng người xuống từ trên xe, trên mặt cô lập tức xuất hiện một rặng mây đỏ.
Lạc Mặc đối với chuyện này thấy nhiều không trách.
Chờ Lâm Duyên xuống xe xong, hắn mang vẻ mặt đạm nhiên giúp Lâm Duyên đóng cửa xe.
Gương mặt của Lâm Duyên ở trong vòng có tiếng là trêu hoa ghẹo nguyệt, tuy rằng giới esport trước nay đều không thiếu soái ca, nhưng những đứa nhỏ cho dù có đẹp trai cũng khó so được với người có khí chất như Lâm Duyên. Ở trong xã hội thượng lưu, hắn được công nhận là ‘hormone di động’, cái biệt danh này cũng không phải hư danh.
Bước chân của Lâm Duyên hơi dừng lại, hắn cười tủm tỉm mà đi đến gần: “Tiểu tỷ tỷ đứng ở chỗ này để chờ tôi sao?”
Một khuôn mặt như vậy rơi vào trong mắt, cô gái lễ tân cảm thấy một trận khí nóng sắp bay ra từ đỉnh đầu mình, cô tức khắc nói lắp một chút: “Đúng, đúng vậy! Mời đi theo tôi!”
Nói xong, tựa như chạy trốn mà xoay người đi.
Lâm Duyên vốn đang muốn hỏi mấy câu về Cảnh Nguyên Châu, lúc này trước mặt lại không còn ai, hắn nghi hoặc nhìn về phía Lạc Mặc: “Thời buổi này nhân viên lễ tân đều nóng nảy như vậy sao?”
Lạc Mặc: “….”
Ngài đương nhiên không biết, khoảng cách khi nãy của ngài với người ta, cho dù đổi thành một người đàn ông cũng không gánh nổi!
Câu lạc bộ BK hoàn toàn xứng đáng là câu lạc bộ hào môn trong liên minh, sau khi tiến vào cửa, toàn bộ kiến trúc đều thuộc khu vực căn cứ.
Lâm Duyên vừa đi vừa nhìn: “A Mặc, nhớ rõ quy mô bên này, sau khi trở về trang trí lại căn cứ của chúng ta, đừng để căn cứ của chúng ta bị thua kém.”
Lạc Mặc: ”Vâng.”
Phòng tiếp khách nằm ở cuối hành lang tầng 1 khu B, sau khi lễ tân chỉ đường xong liền cuống quýt chạy về khu văn phòng để tìm giám đốc chiến đội.
Lâm Duyên đi về hướng phòng cho khách, ngẩng đầu nhìn poster tuyên truyền dán ở trên tường.
Câu lạc bộ BK đã tồn tại từ khi liên minh chuyên nghiệp mới thành lập, số tuyển thủ đứng đầu bọn họ đã tạo ra đến nay đã nhiều đến đếm không xuể.
Poster dán trên tường lúc này chính là ảnh chụp của các tuyển thủ đang trong kỳ hạn hợp đồng, bởi vì hai năm gần đây đã từng thay đổi một thế hệ tuyển thủ, cho nên có không ít gương mặt mới trẻ tuổi trong hình.
Lại đi về phía trước hai bước, thời điểm sắp đến cuối hành lang, bước chân Lâm Duyên dừng lại.
Trong ảnh chụp trên tường, đôi mắt người đàn ông đặc biệt thâm thúy, biết rõ lúc đó đang tiến hành chụp ảnh để làm ảnh tuyên truyền, thần thái của người này vẫn như cũ lộ ra nhàn nhạt giống như không quá để bụng mấy chuyện này.
Chỉ cần một khuôn mặt như vậy, cũng đã đủ để muôn vàn fans thét chói tai.
Cảnh Nguyên Châu – Titans, mặc kệ là thực lực cá nhân hay giá trị thương mại, đều đứng đầu.
Đứng tại chỗ lẳng lặng trong chốc lát, Lâm Duyên vừa lúc đang trong thời kỳ xây dựng sự nghiệp, khi nhìn thấy một chiêu bài tỏa ra kim quang lấp lánh như vậy, hắn chỉ cảm thấy tâm ngứa khó nhịn.
Nhịn không được duỗi tay, trên khuôn mặt khiến thiên nộ nhân oán này nhẹ nhàng gãi gãi: “A, làm sao vây giờ, thật sự càng nhìn càng muốn.”
Hắn không có chú ý đến hai người vừa đến từ chỗ rẽ, một người trong đó nghe được lời này, bước chân lảo đảo một chút, suýt nữa lăn từ cầu thang xuống.
Khố Thiên Lộ nguyên bản còn đang bát quái chuyện Cảnh Nguyên Châu đi cả đêm không về ngủ, liền bởi vì một câu này mà thiếu chút nữa tuổi xuân chết sớm.
Thật vất vả mới có thể đứng vững, nhịn không được dùng dư quang đánh giá sắc mặt của người đàn ông bên cạnh, thân thể hắn hơi hơi run lên.
Đây rốt cuộc là tên nhóc nhà ai chạy tới, đùa giỡn đội trưởng của bọn họ cư nhiên còn đùa giỡn đến tận căn cứ BK?!
Khố Thiên Lộ hoảng hốt ngẩng đầu nhìn lại, rốt cuộc là kẻ nào có lá gan lớn như vậy, kết quả khi hắn nhìn thấy khuôn mặt khiến người ta nhìn một lần khó quên kia, hắn không khỏi sửng sốt: “Đội trưởng, người này không phải là…”
Cảm nhận được độ ấm xung quanh chợt giảm xuống, bản năng cầu sinh của hắn trỗi dậy khiến hắn lập tức im miệng, trong đầu lại đang gào thét không ngừng.
Đây là…. Nợ phong lưu của đội trưởng tìm tới cửa?!
Cảnh Nguyên Châu mặc một bộ quần áo mặc nhà rộng thùng thình, việc này khiến cả người hắn lộ ra vài phần lười biếng.
Lúc này hắn hơi nghiêng người dựa vào lan can, cũng không nóng nảy xuống lầu, tầm mắt cứ như vậy dừng lại ở bóng dáng cách đó không xa, thần sắc pha một chút ý tứ sâu xa.
Khố Thiên Lộ đứng ở bên cạnh không dám thở mạnh, hắn chỉ chờ Cảnh Nguyên Châu ra lệnh một tiếng sẽ lập tức đi đến đuổi người.
Kết quả, lại thấy cái người khi nãy còn tỏa khí lạnh khóe miệng lúc này lại cong lên một độ cong không dễ thấy.
Cả người Khố Thiên Lộ lập tức ngốc tại chỗ.
Đây là, cười?
Đã nói người đàn ông vô tình nhất Liên Minh đâu?
Chết tiệt, tình huống này là sao, chẳng lẽ đội trưởng của bọn họ thật sự đã mất đi trong sạch?!
Khố Thiên Lộ mơ hồ cảm thấy đầu óc mình có chút không đủ dùng, đúng lúc này, chỉ thấy giám đốc câu lạc bộ Vương tổng đang vội vàng từ cuối hành lang đi tới, đem Lâm Duyên còn đang đứng trước ảnh tuyên truyền mang vào phòng tiếp khách.
Rốt cuộc Cảnh Nguyên Châu cũng đã dịch bước chân, vẻ mặt đạm nhiên mà đi tới ngoài cửa phòng tiếp khách, dựa vào vách tường lấy ra một điếu thuốc, không coi ai ra gì mà hút.
Khố Thiên Lộ: “…..”
Hắn trăm triệu lần không nghĩ tới, đội trưởng nhà hắn có một ngày lại đứng ở góc tường nghe trộm.
À không, là đứng ở góc tường nghe quang minh chính đại.
Bởi vì mở cửa sổ, cho nên có thể mơ hồ nghe được cuộc đối thoại bên trong.
Gián đốc Vương hiển nhiên không nghĩ tới Cảnh Nguyên Châu sẽ hẹn người đến căn cứ, tưởng tượng đến vị đại thần này thật sự có suy nghĩ muốn chuyển nhóm, ông ta liền cảm thấy sốt ruột.
Ông ta cố ý chèn ép đối phương, sau khi nói vài câu khách sáo không có dinh dưỡng, ông ta bày ra dáng vẻ của tiền bối trong nghề chỉ dạy hậu bối: “Lâm tổng, lại nói tiếp, tên của câu lạc bộ GH các cậu có nghĩa là ‘Go Home’ đúng không? Về nhà? Tên này, nghe có hơi không may mắn.”
“À, là ý này không sai, bất quá không có gì không may mắn cả, bởi vì ý nghĩa hoàn chỉnh của GH là….” Lâm Duyên nghe vậy nâng nâng lông mi, khóe miệng gợi lên một độ cong nghiền ngẫm.
“Đưa tất cả đối thủ, Go Home.”