Tần Thanh Tiêu vừa mới nói thích sao? Thích cái gì mới được? Chẳng lẽ ý anh là thích cô? Khương Ý thật sự không dám tưởng tượng lung tung, bởi vì có đôi khi người ta chỉ vô tình trêu đùa, bản thân lại cho là thật, vậy thì lúng túng biết bao.
Tài xế lén lút quan sát hai người, lỗ tai dỏng lên cao cao nghe ngóng.
Tần Thanh Tiêu ngồi ở ghế sau, nửa nghiêng người về phía cửa sổ xe, sau đó liếc mắt nhìn Khương Ý. Anh thấp giọng hỏi cô:
“Bây giờ cô đang độc thân phải không?”
“Vâng? Tôi…” Làm sao anh ta biết cô đã ly hôn với chồng?
“Cô thấy tôi thế nào?”
“Sếp đừng đùa!” Khương Ý kinh hồn táng đảm.
“Trông tôi giống như đang đùa sao?”
Không.
Nhưng cô tin rằng anh đang nói đùa.
Tài xế nắm chặt lấy vô lăng, nghe đoạn đối thoại này xong, ông thậm chí không dám thở mạnh.
Khương Ý vuốt lỗ tai hai lần, làm như không nghe rõ.
Thấy cô gái trốn tránh, Tần Thanh Tiêu ngồi thẳng lưng lại.
“Khương Ý, trở thành người phụ nữ của tôi đi.”
Mấy chữ đơn giản phát ra từ miệng anh nghe thật nhẹ nhàng làm sao, giống như đang nói một chuyện hết sức bình thường.
Mới nửa tháng không gặp, Tần Thanh Tiêu đột nhiên thay đổi thái độ khiến Khương Ý mù mờ vô cùng. Cô nghĩ rằng anh ta đang trêu mình, vì vậy nghiêm túc nói:
“Tần tiên sinh, tôi là phụ nữ đã có một đời chồng rồi.”
Cô gọi anh ba chữ Tần tiên sinh, không phải giám đốc Tần, muốn bao nhiêu xa cách là có bấy nhiêu.
Tần Thanh Tiêu nhận ra sự cáu kỉnh trong lời nói của cô.
“Tôi biết.”
“Nếu đã biết thì sao anh còn…”
“Tôi không trêu đùa ai cả.”
Người đàn ông cắt ngang suy nghĩ của cô, đôi mắt bình tĩnh không chút trốn tránh nhìn thẳng về phía trước.
Khương Ý quay đầu nhìn anh, bị ánh mắt thâm thúy kia làm cho khó thở.
Tổng giám đốc của công ty tài chính vang danh ở Nam Thành đang tán tỉnh cô sao? Chuyện này mà để lộ ra ngoài, ai dám tin chứ? Vô số phụ nữ xinh đẹp mỹ miều ở công ty, dáng người bốc lửa, mặt đẹp không tì vết, chẳng có một người nào thua kém cô cả. Huống chi, cô chỉ vừa mới ly hôn với chồng mà thôi!
Chẳng lẽ nhìn cô giống loại người dễ dãi hay anh ta có sở thích đặc biệt gì? Càng nghĩ càng giận, cô lạnh giọng đáp:
“Xin lỗi, nếu anh tìm tình nhân thì tôi nghĩ anh tìm nhầm người rồi!”
“Không làʍ t̠ìиɦ nhân, vậy bạn gái thì sao?” Tần Thanh Tiêu vẫn rất nhàn nhã.
Đến mức này, Khương Ý không thể nhịn nổi nữa. Cô chỉ tay về phía trước rồi nói với tài xế đang tập trung lái xe:
“Chú tài xế làm ơn dừng lại, cho cháu xuống chỗ này với ạ.”
Bây giờ cô cảm thấy ngồi chung một chiếc xe với người đàn ông này thật ngột ngạt và khó chịu. Cho dù anh là cấp trên cao nhất của cô thì cũng không có cái quyền đùa giỡn như thế, động chạm vào lòng tự tôn của người khác. Không, đây không còn là động chạm đơn giản nữa, cô thấy mình bị xem thường và giẫm đạp. Đối với loại người vung tiền qua cửa sổ như những kẻ này, cô giống như một món đồ chơi giá trị thấp nhưng lại mới mẻ!
Tần Thanh Tiêu rất chân thành, nhưng Khương Ý lại nghĩ anh lên cơn điên.
Tài xế không dám vọng động mà liếc mắt về phía Tần Thanh Tiêu hỏi ý kiến trước, thấy anh gật đầu mới chậm rãi tấp vào lề đường.
Khương Ý tức giận xuống xe, lúc đóng cửa dùng sức hơi nhiều, cánh cửa đóng sầm lại phát ra âm thanh vang dội.
Nhìn bóng dáng giận dữ khi rời đi của cô, Tần Thanh Tiêu không giận, cũng không buồn bực gì. Anh tin chắc, Khương Ý sẽ sớm đồng ý với anh thôi, bởi vì cô chẳng còn cách nào khác.
Trợ lý gọi điện thoại đến khai báo lịch trình của Tần Thanh Tiêu, sau đó bổ sung thông tin mà anh cần:
“Hôm nay cô Khương đi từ bệnh viện về nhà mẹ đẻ, lúc trở lại thì trán cô ấy bị thương, có vẻ như trong nhà đã xảy ra chút chuyện không hay ạ.”
Khuôn mặt Tần Thanh Tiêu phi thường tuấn mỹ, mặt góc cạnh nam tính, cương nghị, không phải dạng thư sinh trắng trẻo ôn nhu như Hoàng Cảnh Hiên. Lúc nghiêm túc làm việc, trông anh như một con mãnh thú trong tư thế săn mồi, đầu mày khóe mắt đều toát ra sự nguy hiểm. Anh nhướng mày:
“Nói tiếp đi.”
Giọng của trợ lý đều đều vang lên bên tai anh, không mất quá nhiều thời gian, Tần Thanh Tiêu đã nắm được phần trọng yếu nhất.
Cha mẹ của Khương Ý đang bàn chuyện ly hôn, chắc chắn sẽ có tranh chấp tài sản, đặc biệt là căn nhà của họ.
Mẹ cô lại bị ung thư vào thời khắc quan trọng này, phí điều trị và phẫu thuật sẽ tăng theo cấp số nhân, với mức lương của cô hiện tại thì khó mà cáng đáng nổi. Cho nên đây là cơ hội tốt để anh tiếp cận cô, trở thành vị cứu tinh của cô.
Nếu có thứ gì mà Tần Thanh Tiêu anh đã nhắm trúng thì chắc chắn phải tìm cách đoạt lấy. Từ trước đến giờ cuộc sống của anh luôn chìm trong tranh đấu gay gắt, âm mưu dương mưu khắp nơi. Sống trên đời, không có một chút thủ đoạn là không được.