Ai Thích Một Kẻ Ngốc

Chương 43: Điên Cuồng

Du͙© vọиɠ mãnh liệt của Tề Vị An trong phút chốc bùng lên, anh ôm chặt eo cô, dùng tay ôm cô vào lòng mà hôn thật sâu.

Kỳ Thư chạm vào vùng nhạy cảm giữa cổ anh, không hề nao núng, chậm rãi trêu chọc, cô nhẹ nhàng đứng thẳng lên áp vào người anh.

Đưa tay vào trong vạt áo, quen thuộc vuốt ve cơ bụng và ngực trần của anh.

Phía dưới quần của Tề Vị An căng thẳng, dường như muốn rách ra.

Bàn tay to lớn của anh đưa lên từ eo cô, một tay cởi móc đồ lót, đây là kỹ năng cô đã dạy cho anh.

Cầm thứ mềm mại, to tròn của cô, trên đó có hạt đậu anh yêu thích.

Nụ hôn kéo dài cho đến khi cả hai đều thiếu dưỡng khí, không thể thở nổi trước khi tách ra trong giây lát.

Tề Vị An bế cô lên, áp vào tường, vùi đầu vào trong chiếc áo len của cô, cố gắng dùng lưỡi trêu chọc cô trong bóng tối.

Kỳ Thư ôm cổ anh, chân vòng quanh eo anh, ngẩng đầu thở hổn hển, l*иg ngực phập phồng.

"Vị An, Ưʍ... Lâu nay anh có nhớ em không?"

”Anh nhớ em, rất nhớ em...”

Tề Vị An bế cô vào phòng ngủ, cả hai cùng ngã xuống chiếc giường lớn, tiếp tục hôn nhau say đắm.

Kỳ Thư đưa tay kéo quần anh, cầm thứ đang đứng thẳng, vuốt ve lên xuống rồi dứt khoát đưa miệng tới, muốn lấy lòng anh.

“Em làm vậy gì vậy, bẩn lắm!” Tề Vị An nắm lấy cô, né tránh.

“Bẩn gì chứ.” Kỳ Thư cười nói, vật cương cứng nằm kề môi bên cô, “Em cũng rất nhớ nó.”

Vừa dứt lời, không để cho anh có cơ hội ngăn cản, cô đè chặt hai tay anh, lè lưỡi liếʍ trên đỉnh đầu, miệng bao chùm lấy đưa vào sâu.

“Ô...” Tề Vị giọng trầm đυ.c, bị đánh úp đến không thể ngăn cản.

Cô thấy vậy càng thêm hăng hái, lấy hai tay ra cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hai hòn bi bên dưới của anh, miệng tiếp tục mυ'ŧ đến hăng say.

Tề Vị An đầy hưng phấn, nhìn xuống cô đang cố gắng ngậm nuốt vật của mình, tóc dài của cô rũ xuống dính vào trong miệng, anh đưa tay gọn gàng gạt ra.

Đợi đến cô mυ'ŧ đến mỏi cả miệng, khi đó anh mới chịu run rẩy rồi bắn ra, cô cố chấp không tránh né, miệng giữ lấy nuốt hết vào.

“Em lại nuốt, đã nói bẩn mà.” Tề Vị An như giận dỗi nói, ngay khi lấy lại cảm xúc.

“Còn nói nữa, khi trước anh cũng đã từng nuốt của em rồi. Không nhớ sao?” Kỳ Thư trêu chọc anh, đưa môi hôn chụt lên môi anh.

“Vậy anh phải làm lại.”

Anh nhanh chóng cởϊ qυầи cô ném sang một bên, banh rộng đôi chân thon dài trắng nõn, tỉ mỉ hôn lên bắp đùi cô, sau đó vùi đầu vào, miệng ngậm lấy cánh hoa đã sớm ướt đẫm.

Anh dùng cả hai tay ôm lấy cặp mông vểnh của cô, đưa lưỡi đẩy vào, cố gắng hết sức phục vụ cô.

Đều được đối phương cho lêи đỉиɦ một lần, khi thật sự hòa vào nhau cả hai đều vô cùng sảng khoái, động ướŧ áŧ bao lấy vật to lớn, mọi cử động càng trở nên mãnh liệt.

“Ư, ư ứm...” Kỳ Thư há miệng rêи ɾỉ, hứng lấy những đợt va chạm của anh.

“Thật sướиɠ.” Tề Vị An nói ra cảm nhận, vừa thật thà vừa kɧıêυ ҡɧí©ɧ, càng thúc vào sâu hơn, “Kỳ Thư có sướиɠ không?”

“Sướиɠ... Ứm, em sướиɠ.”

Cả hai đầy hưng phấn, ra sức quấn lấy nhau, bộc phát hết cảm xúc, tận hưởng cảm giác khi có được đối phương trong người mình.

Tóc cô xõa tung, ga trải giường nhăn nheo lộn xộn, dính đầy chất lỏng mơ hồ.

Trên lưng bị cô cào đến rướm máu, Tề Vị An cũng không màn đau đớn mà ra sức vận động.

Hai người từ giường đến phòng tắm, từ ngày này sang ngày khác, cháy bỏng vì nhau, có một loại điên cuồng không quan tâm đến ngày mai.