Sau khi hai người ăn xong, Tề Vị An liền đi tắm trước, lần này anh phải làm cho Kỳ Thư thấy mình là người đáng tin cậy trên giường.
Cô vừa bước ra phòng tắm ở trong phòng, bất chợt bị anh ôm chầm lấy.
“Sao đây?” Kỳ Thư cười cười, lắc lư người hỏi.
“Yêu...” Tề Vị An nói, chôn đầu vào hổm vai cô.
Kỳ Thư quay đầu lại, bắt lấy môi anh, mạnh dạn đưa đầu lưỡi của mình vào miệng anh.
Tề Vị An ôm eo cô, đã có kinh nghiệm từ những lần trước mà phối hợp cuốn lấy lưỡi cô.
Ngay khi cả hai tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ngã xuống giường, cô vừa muốn ngồi lên người anh, liền bất ngờ bị anh cho nằm phía dưới.
Kỳ Thư chưa biết thế nào, lại thấy Tề Vị An cọ đầu vào cổ cô, môi hôn qua hôn lại, như con cún con đang lấy lòng chủ.
Cô bị anh làm đến nhột không chịu nổi, “Ưʍ... anh muốn làm gì vậy?”
“Mơn trớn, phải mơn trớn em trước...” Anh thật lòng nói, vẫn không ngẩng đầu lên.
“Mơn trớn? Ai dạy anh?!” Kỳ Thư bất ngờ.
Tề Vị An tránh né, không muốn bị cô biết lén đọc bí kíp yêu trên mạng, càng cúi đầu vào gáy cô hơn.
“Muốn mơn trớn sao? Em dạy anh.” Kỳ Thư nắm lấy mặt anh, hôn chụt một cái, đẩy chiếc chăn vướng víu lộ ra đôi gò bông trắng nõn.
Tề Vị An chớp chớp mắt, nhìn lên cô không biết phải làm gì.
“Xoa giúp em.” Cô nắm lấy tay anh, đặt lên một bên ngực mình.
Anh nhìn thứ trong tay, lần trước đã thấy qua nhưng anh vẫn chưa trực tiếp chạm vào nó.
Tề Vị An thử nắm nhẹ một cái, thật mềm mại, anh ngoan ngoãn nghe lời cô cầm lấy.
Cô ấy thoải mái không? Tề Vị An thấy một bên không đủ, liền đưa lên tay kia, cả hai tay xoa nắn đôi gò bông.
“Ư ưʍ...” Cô được anh xoa thoải mái, không kìm được phát ra tiếng rên khẽ.
Anh thích thú tiếp tục gia tăng sức lực trên tay, cảm giác thật tốt, giống như bánh bao vậy, không biết cho vào miệng sẽ như thế nào.
Tề Vị An lén lút nhìn, thấy cô đỏ mặt lơ đễnh, liền bạo dạn đưa miệng ngậm một cái.
“A...” Kỳ Thư kêu lên, mở mắt nhìn anh.
Hành động bị phát hiện, anh liền không biết phải làm sao, run run nói: “Kỳ... Kỳ Thư, thoải mái chưa?”
Cô bất chợt phì cười, tên này ngốc khi nào vậy. Làm chuyện xấu còn biết đánh trống lảng.
“Thoải mái a...” Tay Kỳ Thư từ trên eo anh mò xuống, chạm vào thứ đang đứng thẳng, “Anh muốn thoải mái không?”
Anh bỏ qua cặp bánh bao ngon miệng trên tay, nhìn qua cô, ngoan ngoãn gật đầu.
Cô cầm lấy ** đưa qua lại miệng huyệt của mình, dù chỉ được anh xoa một chút nhưng cô vẫn ra nước.
** run rẩy chạm vào đầu vật thô dài của anh, Tề Vị An không chịu nổi sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ này, anh tự động thủ đâm mạnh vào.
“Á.” Kỳ Thư hét lớn, co rút lại.
Anh thở mạnh, tay dùng lực chống hai bên người cô, mạnh mẽ đưa đẩy ra vào.
Cảm giác thật khác xa lần đầu, cả hai đều chậm rãi hưởng thụ được sự sung sướиɠ khi làʍ t̠ìиɦ cùng nhau lần này.
Tắm xong, hai người rúc vào chiếc giường ấm áp, Tề Vị An tựa đầu nhìn một bên mặt Kỳ Thư, trên giường vợ đối xử với anh rất tốt, mặc dù thỉnh thoảng bắt nạt anh nhưng anh vẫn rất vui vẻ.
Cô còn vừa chạm vào vật đó của anh.
Bài viết nói rằng chỉ khi yêu một người, mới có thể sẵn sàng làm hài lòng người đó trên giường, Kỳ Thư yêu anh rất nhiều!
Kỳ Thư không biết nội tâm của Tề Vị An, cô rất buồn ngủ, hài lòng mà vào giấc ngủ.
Anh hôn cô một cái, nói chúc ngủ ngon.
Thương trường như chiến trường, lúc này Tề Văn Triết vẫn đang dùng bữa bàn chuyện làm ăn với khách hàng, ông đầy âm mưu và quyết đoán, nhưng ông không biết rằng con trai mình đã bị người ta bắt cóc cho lên giường từ lúc nào rồi.