Trở Về Năm Tháng Bố Tôi Là Cầu Thủ Bóng Rổ

Chương 7.3: Quỳ gối

Từ xưa tới nay, chân tình không giữ được chân người, chỉ có chiêu trò mới có được lòng người.

Chiêu này được gọi là lạt mềm buộc chặt.

Quả nhiên, thấy cô ấy cứ đứng im mãi, Hạ Trầm Quang bèn chủ động đi tới trước mặt Tô Mỹ Vân, gãi đầu hỏi: “Em lại đến đây làm gì vậy?”

“Đến cổ vũ cho những chàng trai khác trừ anh ra.”

Tầm mắt của Tô Mỹ Vân lướt qua người anh ấy, nhìn về phía sân bóng: “Ghi điểm rồi! Anh Tiêu Ngật giỏi quá!”

“Woah, anh Tiền Đường Khương cũng rất giỏi, bóng ba điểm ngầu đét!”

“Anh Hồ cũng quá đỉnh.”

“Tiêu Ngật đang ngồi xổm trong nhà vệ sinh, Tiền Đường Khương căn bản không ra sân, đội chúng tôi không có ai họ Hồ.” Hạ Trầm Quang không khỏi trợn tròn mắt: “Đến tên còn chẳng gọi đúng một cái tên nào, lạt mềm buộc chặt cũng phiền em chú ý một chút.”

Tô Mỹ Vân: “Ồ! Không ngờ anh cũng biết lạt mềm buộc chặt!”

Hạ Trầm Quang: “Anh không phải thằng ngốc.”

Tô Mỹ Vân cúi đầu nhìn điện thoại: “Hôm nay em chỉ học được chiêu này, bị anh vạch trần rồi thì cũng đành chịu thôi, lần sau tái chiến nhé!”

Nói xong, Tô Mỹ Vân co giò bỏ chạy, giơ tay tạm biệt Hạ Kinh Thiền: “Đàn chị bảo mì lạnh và khoai tây nghiền số lượng có hạn mỗi ngày ở canteen mở bán rồi, tớ rút trước đây!”

Hạ Kinh Thiền: ...

Ơ này, cô gái này theo đuổi người khác thì có thể chú tâm một chút được không?

Trang điểm suốt hai tiếng đồng hồ, nói chuyện với nam thần chưa được mấy câu đã chạy đi ăn mì lạnh và khoai tây nghiền rồi?

Lúc này, người dẫn đội chuyên quản lý nhóm hậu cần - Tiền Đường Khương cười hihi nhìn về phía Hạ Kinh Thiền...

“Đàn em, có hứng thú gia nhập nhóm hậu cần không? Ở trong đội thì nhặt bóng lau sàn, ra bên ngoài thì cười làm lành nói lời hay ý đẹp, chủ yếu là mài giũa tâm trí, rèn luyện tính mềm dẻo trong tính cách, sau bốn năm sẽ thu hoạch được sự thuần tính như Ninja Rùa, sau này đến chỗ làm mặc khổ mặc oán, mặc đánh mặc mắng, trở thành cánh tay phải cánh tay trái của lãnh đạo và cấp dưới được lãnh đạo yêu quý nhất. Sao hả? Đàn em cân nhắc thử xem nhé?”

Hạ Kinh Thiền: “Ờ... các anh có đội cổ vũ không? Chắc là em hợp với đội cổ vũ hơn.”

“Có! Đội cổ vũ chính là bộ phận trực thuộc nhóm hậu cần bọn anh, sau khi em vào đội thì cũng không cần chịu đựng gì hết, làm đội trưởng đội cổ vũ luôn! Bởi vì đội cổ vũ chỉ có một mình em thôi.” Tiền Đường Khương cười bỉ ổi: “Chỉ là những lúc không thi đấu, em vẫn phải làm chút việc chân tay ở nhóm hậu cần.”

“Vậy là các anh vừa muốn một đội cổ vũ xinh đẹp như hoa, vừa muốn một nhóm hậu cần mặc khổ mặc oán? Nếu hai thứ này hợp thành một thì càng tốt?”