Trở Về Năm Tháng Bố Tôi Là Cầu Thủ Bóng Rổ

Chương 3.1: Mềm mại

Hạ Kinh Thiền hô hấp nhân tạo xong, lúc ngồi dậy mới nhìn thấy anh đã tỉnh, đôi mắt đen trầm bình tĩnh nhìn về phía cô.

Cô ngồi bệt xuống bãi cỏ, lập tức thở phào một hơi.

Chàng trai trước mặt cũng ngồi dậy, ôm ngực, ho khan mấy tiếng, sau đó loạng choạng đứng dậy chuẩn bị rời đi.

“Hứa Thanh Không!” Hạ Kinh Thiền đuổi theo, túm lấy góc áo ướt đẫm nước hồ của anh: “Đến phòng y tế kiểm tra xem sao đi.”

“Không cần.”

Chàng trai lạnh lùng nói xong, kéo góc áo của mình ra khỏi tay cô rồi rời đi.

Nhìn bóng lưng cô độc và lạnh nhạt của anh, nó hoàn toàn khác với khí chất dịu dàng của người đàn ông đã che ô cho cô trong màn mưa hôm đó.

Sao anh lại vô tình rơi xuống nước được nhỉ?

.....

Thành phố C là địa điểm cảm nhận được trận động đất 512 một cách vô cùng rõ ràng, tất cả tiết học và giảng dạy của Đại học Nam Du đều được sắp xếp dừng lại.

Nhà trường khẩn trương tổ chức nhân sự kiểm tra an toàn cơ sở hạ tầng tại các tòa nhà giảng dạy và ký túc xá, dựng lều tạm trú tạm thời trên sân thể dục, các bạn sinh viên tập hợp thành từng nhóm nhỏ trên sân thể dục rộng rãi để tránh nguy cơ dư chấn.

Hạ Kinh Thiền nói hết nước hết cái mới thuyết phục được cô quản lý ký túc xá đồng ý cho cô về phòng ký túc thay quần áo sạch.

Trước tấm gương toàn thân ngoài ban công, cô nhìn thấy chính mình.

Chân tay nhỏ nhắn, dáng người thon thả, mái tóc đuôi ngựa dài được buộc tùy ý bằng một dải ruy băng màu xanh lá nhạt, tóc con rủ xuống bên tai.

Ngoại hình của cô vẫn là chính cô, ngũ quan không thay đổi, làn da màu trắng sứ sạch sẽ như tuyết đầu mùa, đôi mắt ướt trong veo, tự mang trên mình một loại khí chất ngây thơ lanh lợi.

Vậy là không phải cô xuyên không đến cơ thể của một người khác, cô là chính cô... Hạ Kinh Thiền.

Lúc này ký ức cũng dần tràn vào tâm trí, rất lẻ tẻ, nhưng đủ để Hạ Kinh Thiền nắm được những thông tin quan trọng nhất...

Cô đã xuyên không tới đây, tại thế giới này, cô cũng có thân phận của riêng mình.

Cô không cha không mẹ từ nhỏ, là trẻ mồ côi lớn lên từ viện phúc lợi, bao lâu nay vẫn chưa được ai nhận nuôi, chăm chỉ chịu khó học hành, kết quả trong kỳ thi tuyển sinh đại học, cô đã đỗ vào ngôi trường tốt nhất thành phố C - Đại học Nam Du, theo học chuyên ngành văn học.

Vậy nên cô cũng có thân phận trong thế giới này, hẳn là bạn học của Hạ Trầm Quang chứ không phải con gái của ông.

Nhưng dù thân phận của cô có thay đổi như thế nào thì trong lòng Hạ Kinh Thiền, Hạ Trầm Quang vẫn mãi là bố của cô, điều này sẽ không bao giờ thay đổi.