Nàng đau lòng hắn vì hắn phải vất vả lo toan chuyện nước thay nàng, vì thế mọi lần đều là nàng cố gắng gần gũi hắn, dỗ dành hắn trước.
Cứ như vậy đến sau này hai người có thêm một nữ nhi, quốc gia cũng rất phồn thịnh. Không sao hiểu được nàng lại trở thành đại nữ đế của một thế hệ có cống hiến lớn thế này.
Nhưng đúng thật thì nàng không làm gì hết, chỉ là phóng đại một chút về năng lực nghiệp vụ mạnh mẽ phi thường của Phượng Quân thôi.
– – – – – – – – – –
[ góc nhìn của nam chủ ]
Đúng là yến hội khiến người ta cảm thấy bực bội.
Lương Khanh ghét nhất là bị mẫu thân bắt lựa chọn giữa hai kẻ ngu ngốc.
Không cần biết lựa chọn như thế nào, nhưng tương lai của hắn chắc chắn sẽ là Phượng Quân.
Lời nói của mẫu thân nói khiến hắn cười lạnh.
Chẳng qua khi nhìn thấy tam hoàng nữ gầy yếu kia rơi xuống nước. Lương Khanh cảm thấy có lẽ mẫu thân nói đúng.
Chỉ là thêm lựa chọn này rồi sẽ thành lựa chọn thứ ba.
Ban đầu hắn chỉ mắt lạnh nhìn hoàng nữ vô dụng này ở trong làn nước lạnh như băng mà giãy giụa.
Từ lúc nàng trở thành lựa chọn thứ ba, cuối cùng thì vẫn là hắn vươn tay vớt nàng ra ngoài.
Màu da tái nhợt, ốm yếu tựa như lưu ly nhưng ngoài ý muốn lại hợp mắt hắn.
Chỉ là nàng rất không biết phân biệt tốt xấu.
Vì sao nàng muốn từ chối ý chỉ tứ hôn chứ?
Giờ bị đánh rồi?
Hài tử không ngoan đúng thật là muốn chịu chút hình phạt.
Hắn đi tới cung điện cũ nát lạnh lẽo kia nhìn dáng vẻ chật vật của nàng.
Lúc nàng nhìn thấy hắn thì khẩn trương giải thích do nàng quá yếu ớt, là nàng không xứng với hắn.
Chỉ với một câu đã làm lòng dạ ngoan cố của hắn mềm xuống.
Hắn định sẽ giả vờ làm vẻ ngoài dịu dàng nhưng đáng sợ. Nhưng lần đó thật sự là hắn đã đau lòng mà ôm nàng vào trong l*иg ngực.
Không gây ảnh hưởng gì hết, ta đủ khả năng đưa nàng đến ngôi báu.
Mọi thứ đều được Lương Khanh sắp đặt rất thuận lợi.
Chỉ mỗi đêm tân hôn là hắn hành thích hai kẻ ngốc đã hạ độc nàng.
Bên trong nhà lao tăm tối, hắn cầm rìu quay đầu nhìn về phía đám hoàng nữ đang run bần bật kia, làn da trắng bị máu bắn lên về sau lại càng đáng sợ.
Hắn chặt hết tay chân các nàng, nghiêng đầu cất tiếng nói dịu dàng hỏi các nàng: “Ban đầu ta không nghĩ sẽ so đo với các ngươi chuyện gây khó dễ nàng khi trước. Nhưng tại sao vẫn không biết tốt xấu mà được nước lấn tới thế?”
Sau khi rời khỏi địa lao, thiếu niên xinh đẹp tỉ mỉ lau đi từng vết máu, tắm gội sạch sẽ, loại bỏ hết mùi máu tươi trên người mới đi ra ngoài nhìn nàng.
Chỉ không ngờ vừa mới ra tới nơi đã nhìn thấy tên thị quân không biết phân biệt tốt xấu kia đang muốn quyến rũ nàng.
Cái thứ ngu xuẩn đáng chết.
Không can thiệp vội, hắn nhẫn nại chờ đợi.
Lúc sau có thể kết luận là thê chủ của hắn không sai, là tiện nhân đó muốn quyến rũ nàng.
Nàng nhất định sẽ hiểu cho hắn.
Nàng tốt như thế, chỉ cần hắn rơi vài giọt nước mắt là sẽ đau lòng đến mức không thể đè nén.
Đưa nàng lên ngôi tuy có chút khó khăn nhưng cũng không sao.
Chỉ là làm lão nữ đế đang hấp hối kia sớm tắt thở mà thôi.
“Ngươi…Ngươi…” Mặt lão nữ đế đầy vẻ không thể tin tưởng.
Nhưng kẻ điên kia chỉ cười rồi cầm ngọc tỷ ấn lên thánh chỉ.
“Được rồi, vậy là Bảo Nhi của ta sẽ là người tôn quý nhất trên đời!” Hắn cười một cách xinh đẹp dịu dàng tay cầm khăn lụa che cho nữ đế đã chết.
Nhìn xem này, mọi thứ đều hoàn mỹ.
Trong đêm tân hôn, nàng có vẻ còn không hiểu chuyện nam nữ là gì, vậy tất nhiên là hắn tới dạy.
Cái gọi là nữ trên nam dưới hắn không thèm bận tâm.
Hắn chỉ thích ấn nàng trên giường ra sức mà làm, hung hăng mà làm, hòa nàng làm một với hắn.
Hắn chính là ác quỷ tham lam vô cùng.
Người khác đừng hòng toan tính cướp nàng từ tay hắn.