Độc Sủng Mình Em

Chương 11

Trong căn phòng họp với trưởng khoa, Lam Diệp đang cùng với một nhóm bác sĩ khác thảo luận về trường hợp của một bệnh nhân có tên Vương Đoan. Đây là một trường hợp đầy thách thức, cần đến một cuộc phẫu thuật lớn để cứu lấy cuộc sống của bệnh nhân.

Vương Đoan, một phụ nữ trẻ, đã phải đối mặt với một căn bệnh nghiêm trọng ở bên trong cơ thể. Cô bị một khối u ác tính phát triển nhanh chóng, tạo nên một sự biến dạng khủng khϊếp. Cuộc sống của cô đang dần trở thành cơn ác mộng và đau đớn, và bác sĩ đã đưa ra quyết định rằng cần thực hiện một cuộc phẫu thuật đại phẩu để loại bỏ khối u và cứu lấy cuộc sống của cô gái trẻ này.

Lam Diệp chỉ có thời gian ngắn để chuẩn bị cho cuộc phẫu thuật quan trọng này. Cô liên hệ với các đồng nghiệp, xác định lịch trình và thiết bị cần thiết. Bệnh viện trở nên náo nhiệt hơn bao giờ hết, với các bác sĩ và y tá đang chạy đua với thời gian để đảm bảo mọi thứ chuẩn bị sẵn sàng.

Ánh mắt hồi hộp của Lam Diệp không thể che giấu được. Cô dường như thể hiện tất cả tâm huyết và quyết tâm trong những ngày chuẩn bị cuộc phẫu thuật này. Mọi cuộc họp, mọi quyết định đều được đưa ra nhanh chóng và quyết đoán. Cô không ngừng làm việc, đảm bảo mọi chi tiết đều được kiểm tra và sắp xếp hoàn hảo.

Mỗi phút trôi qua, sự hồi hộp tăng lên. Trong tim Lam Diệp, cảm xúc lẫn lộn giữa sự lo lắng và hy vọng. Cô biết rằng cuộc phẫu thuật này không chỉ là một thách thức về kiến thức chuyên môn, mà còn đòi hỏi sự kiên nhẫn, tập trung và tình yêu thương đối với bệnh nhân.

Các bác sĩ đã xem xét kỹ lưỡng từng tình tiết trong hồ sơ bệnh án, các kết quả xét nghiệm và hình ảnh chụp cộng hưởng từ (MRI) của bệnh nhân. Họ thảo luận về kích thước, vị trí và tính chất của khối u, đồng thời đưa ra các phân tích chuyên sâu về các tùy chọn phẫu thuật, tiến trình phục hồi và khả năng tái phát sau điều trị.

Lam Diệp không chỉ là một phần của cuộc thảo luận này, mà còn đóng góp những góc nhìn quý báu từ góc độ của người thực tế, người sẽ thực hiện cuộc phẫu thuật. Cô chia sẻ về kế hoạch chuẩn bị trước phẫu thuật, từ việc kiểm tra lại thiết bị y tế đến việc đảm bảo mọi yếu tố an toàn trong quá trình mổ.

Trong phòng mổ sáng sủa, ánh đèn mạnh chiếu sáng xuống một không gian rộng rãi và sạch sẽ. Bàn phẫu thuật được sắp xếp cẩn thận giữa các thiết bị y tế, đầy đủ các dụng cụ cần thiết cho cuộc phẫu thuật. Lam Diệp đứng ở trung tâm, với vai trò là người thực hiện cuộc phẫu thuật chính.

Cô đeo găng tay và áo bảo hộ, đảm bảo sự vệ sinh tuyệt đối. Các bác sĩ và y tá xung quanh cô đang thực hiện các bước chuẩn bị cuối cùng trước khi bắt đầu. Dưới sự chỉ đạo của Lam Diệp, họ kiểm tra lại các thiết bị y tế, đảm bảo rằng mọi thứ hoạt động ổn định và đáp ứng các tiêu chuẩn an toàn.

Lam Diệp đứng bên cạnh bàn phẫu thuật, nhìn vào màn hình hiển thị hình ảnh từ máy quét MRI của bệnh nhân. Cô dùng tay để chỉnh hướng cắt một cách tỉ mỉ, xác định vị trí và kích thước chính xác của khối u. Đồng thời, cô cũng thảo luận với đội bác sĩ khác, điều chỉnh kế hoạch phẫu thuật dựa trên thông tin mới nhất.

Khi mọi thứ đã sẵn sàng, Lam Diệp nhìn vào ống kính hiển thị hình ảnh từ máy quét và bắt đầu thực hiện những cú đưa dao chính xác để tiếp cận vùng cần phẫu thuật. Các bác sĩ khác hỗ trợ cô bằng cách cung cấp dụng cụ và hỗ trợ trong quá trình mổ.

Khi cắt một cách cẩn thận và chính xác, Lam Diệp thực hiện việc loại bỏ khối u ra khỏi cơ thể bệnh nhân. Mọi bước diễn ra trong sự tập trung tuyệt đối, với mục tiêu đảm bảo tính an toàn và thành công của cuộc phẫu thuật.

Trong không gian phẫu thuật tĩnh lặng, Lam Diệp đang tập trung cao độ vào cuộc phẫu thuật quan trọng. Ánh đèn mạnh chiếu sáng xuống vùng cơ thể cần phẫu thuật, và màn hình hiển thị hình ảnh từ máy quét MRI đang được theo dõi một cách tỉ mỉ. Các bác sĩ và y tá xung quanh Lam Diệp đang thực hiện các nhiệm vụ của họ với sự chính xác và tập trung.

Lam Diệp cầm lưỡi dao phẫu thuật, đưa nó vào vị trí chính xác trên cơ thể bệnh nhân để bắt đầu phẫu thuật. Nhịp tim của cô đang đồng bộ với tiếng nhịp tim trên màn hình giám sát. Mọi bước đi đều phải được thực hiện đúng theo kế hoạch để đảm bảo sự thành công của cuộc phẫu thuật này.

Trong lúc này, Nguyệt Duy được coi là phụ tá của Lam Diệp ở ngoại khoa, đang đứng bên cạnh bàn phẫu thuật. Cô đang truyền dịch cho bệnh nhân, vô tình điều chỉnh sai tốc độ truyền. Dịch được truyền vào cơ thể bệnh nhân nhanh hơn so với dự tính ban đầu. Hệ thống giám sát phát hiện ra sự biến đổi nhanh chóng này và báo động - biểu đồ điện tim trên màn hình bắt đầu tăng tốc, cho thấy sự dao động đáng lo ngại.

Cả Lam Diệp và đội phẫu thuật không hề hay biết về sự nhầm lẫn đang diễn ra. Dần dần, biểu đồ điện tim trở nên khác lạ.

Trạng thái biểu đồ điện tim khiến cả Lam Diệp lẫn đội ngũ y tế phải giật mình. Họ nhận ra rằng điều gì đó không ổn. Bệnh nhân, dưới tác dụng của thuốc gây mê, không thể cầm cự lại sự biến đổi đột ngột trong tình trạng sức khỏe của mình.

Lam Diệp nhận thấy sự bất thường và căng thẳng trong căn phòng. Ninh Phương Nguyên: "Biểu đồ điện tim bất thường chị ơi, hình như không thể tiếp đủ oxi".

Một y tá khác nhanh chóng trả lời: "Có vẻ như dịch được truyền vào cơ thể bệnh nhân nhanh hơn quá trình dự kiến, làm tăng tốc độ tim đập."

Lam Diệp quyết định tạm dừng lại và yêu cầu đội ngũ kiểm tra và điều chỉnh tình hình. Họ cần phải giải quyết vấn đề này ngay lập tức để đảm bảo an toàn cho bệnh nhân và tiếp tục cuộc phẫu thuật một cách mượt mà và hiệu quả.

Lam Diệp cảm thấy tim của mình đập nhanh. "Chờ một chút," cô gào lên, làm tất cả mọi người chứng kiến trong phòng phẫu thuật đều quay lại nhìn cô.

Trong bước phẫu thuật quan trọng, khi bị trục trặc trong việc truyền dịch, Lam Diệp tức tối tập trung vào việc khắc phục tình huống. Cô nhanh chóng thực hiện các bước cần thiết để bảo đảm sự an toàn cho bệnh nhân.

"Xem lại máy đo điện tim, Ninh Phương Nguyên, kiểm tra toàn bộ dây chuyền truyền dịch và điều chỉnh tốc độ truyền sao cho đúng quy trình," Lam Diệp mạnh mẽ chỉ định.

Trong khi Ninh Phương Nguyên và Lam Diệp tập trung vào việc kiểm tra dây chuyền truyền dịch, ánh mắt của Lam Diệp dừng lại trên Nguyệt Duy, phụ tá trẻ đứng cạnh. Cô đưa ra một ánh nhìn nghiêm khắc, bộc bạch tình hình quan trọng của tình huống này. Không mần ăn được gì còn phá hoại, đây là mạng người chứ không phải là cỏ rác.

"Nguyệt Duy, đây là một bài học quan trọng. Trong phẫu thuật, cần phải tuân thủ chính xác các quy trình, đặc biệt là trong việc truyền dịch. Bất cứ sai sót nhỏ nào cũng có thể gây ra hậu quả nghiêm trọng," Lam Diệp nói với giọng điềm tĩnh nhưng chắc nịch.

Nguyệt Duy cảm nhận sự căng thẳng trong lời nói của Lam Diệp và cô hiểu rằng cô đã mắc lỗi. Cô gật đầu đồng ý và cố gắng kiềm chế cảm xúc.

Tại sao chứ? Cô cũng là bác sĩ tốt nghiệp trường có tiếng ở thành phố này mà, tại sao bây giờ cô lại phải nghe lời một người bằng tuổi mình, phải ở đây nghe sự giáo huấn của Lam Diệp cơ chứ.

Lam Diệp quay trở lại bệnh nhân và tiếp tục chỉ dẫn các bước tiếp theo của cuộc phẫu thuật. Cô biết rằng trong tình huống khẩn cấp như vậy, quyết định nhanh chóng và hiệu quả là chìa khóa để đảm bảo sự an toàn cho bệnh nhân.

Với sự hợp tác tốt của đội ngũ, cuối cùng cuộc phẫu thuật hoàn thành thành công. Lam Diệp cảm thấy như một gánh nặng đã được cởi bỏ khi thấy bệnh nhân đang trong tình trạng ổn định. Cô biết rằng những tình huống khó khăn như vậy là cơ hội để họ học hỏi và trưởng thành trong sự nghiệp y học.

Bệnh nhân đã được chuyển đến phòng hồi sức và đội ngũ y tá và bác sĩ đang theo dõi tình trạng của cô ấy. Cả đội bác sĩ đang thực hiện cuộc họp sau phẫu thuật để xem xét kết quả và trao đổi những học hỏi từ trường hợp này.

Lam Diệp cuối cùng đã được trở về phòng nghỉ riêng của mình. Cô cảm thấy cơ thể mình như đã trải qua một thử thách dài đầy khó khăn. Bộ đồ phẫu thuật đã được thay bằng trang phục thoải mái, nhưng vẫn còn hiện rõ dấu vết của mệt nhọc trên gương mặt cô.

Không chỉ phải đối mặt với một cuộc phẫu thuật căng thẳng, Lam Diệp còn phải vận động tối đa sức lực của mình để khắc phục tình hình bất ngờ trong phòng phẫu thuật. Giờ đây, khi đã cách xa khỏi bệnh viện và áp lực, cô mới cảm nhận rõ hơn về sự mệt mỏi tích tụ trong cơ thể.

Nhưng công việc của Lam Diệp vẫn chưa dừng lại. Cô ngồi trước bàn làm việc, trải một tờ giấy trắng trước mắt. Đó là báo cáo chi tiết về cuộc phẫu thuật vừa rồi, một bước quan trọng để nộp lên trưởng khoa. Mặc dù đã mệt mỏi, nhưng Lam Diệp biết rằng việc viết báo cáo là cần thiết để đảm bảo chất lượng chăm sóc bệnh nhân và sự tiến bộ trong ngành y.

Mọi suy nghĩ mệt mỏi đều phải đưa sang một bên. Lam Diệp cầm bút và bắt đầu viết, đắm chìm vào từng dòng chữ, từng chi tiết quan trọng. Dù cho cơ thể có mệt mỏi, tâm hồn cô vẫn rạng ngời với sứ mệnh cao cả của mình trong việc chăm sóc sức khỏe và cứu chữa. Cần phải hoàn thành bài báo cáo nộp cho trưởng khoa về cuộc phẫu thuật khó khăn này

Trong lúc này, Nguyệt Duy gõ cửa nhận được sự đồng ý từ Lam Diệp nên bước vào phòng làm việc của Lam Diệp. Cô ấy cảm thấy hơi căng thẳng, nhưng cũng quyết tâm để giải quyết vụ việc một cách chân thành. Lam Diệp, với vẻ ngoại hình bình tĩnh và chuyên nghiệp, đang ngồi tại bàn làm việc xem xét các tài liệu và kết quả từ cuộc phẫu thuật.

"Diệp, tôi... tôi thật sự xin lỗi về những gì đã xảy ra trong phòng phẫu thuật," Nguyệt Duy trả lời với giọng điệu chân thành, nhưng trong lòng cô ấy, cảm xúc đay nghiến.

Cô thật sự chẳng muốn xin lỗi Lam Diệp một chút nào, đều giống nhau đều là bác sĩ vô bệnh viện cùng ngày tại sau đến bây giờ cô vẫn là một phụ tá của bác sĩ chính không được lên tuyển bác sĩ chính của khoa cơ chứ? Chẳng lẽ vì gia thế nhà họ Mạc khiến cô bị chèn ép

Lam Diệp nhìn lên, mỉm cười nhẹ và đặt sự chú ý vào Nguyệt Duy. "Tôi biết rằng đó là một tình huống căng thẳng và dễ xảy ra sai sót. Nhưng điều quan trọng là chúng ta đã học được từ sai lầm đó và sẽ không lặp lại nó trong tương lai."

Nguyệt Duy cảm thấy thấu hiểu từ lời nói của Lam Diệp. Cô ấy cảm nhận được rằng cô không chỉ bị trách mắng, mà thực tế là đang được hướng dẫn và khích lệ để phát triển. Nhưng sâu trong tâm hồn, cô ấy cảm thấy áy náy về việc đã gây rắc rối trong cuộc phẫu thuật quan trọng.

Lần này chính vì muốn thể hiện bản thân để có thể nâng tầm bản thân lên một chút cho ca phẫu thuật khó khăn này ấy vậy mà lại bị sai sót khiến cho mọi người nhìn cô với một ánh mắt kiểu như là gánh nặng của cả đội.

"Diệp, tôi hứa rằng tôi sẽ chú ý hơn đối với mọi thứ trong tương lai và không để bất kỳ sai sót nào xảy ra lần nữa," Nguyệt Duy nói với sự quyết tâm, trong khi cô ấy vẫn cảm thấy đay nghiến bên trong.

Lam Diệp gật đầu. "Tôi tin vào khả năng của cậu Nguyệt Duy. Và tôi hy vọng chúng ta sẽ luôn là một đội làm việc đoàn kết và chuyên nghiệp."

Nguyệt Duy nhận thấy sự thảo mai trong cách Lam Diệp hành xử. Đôi mắt sáng của cô bỗng trở nên sắc bén hơn, nhìn Lam Diệp khó chịu.

Những lời thảo mai này bắt cô nghe thật sự khó chịu quá đi thôi.

"Không còn gì nữa thì cậu có thể tan ca rồi, tôi ở lại viết báo cáo".

Lam Diệp nhẹ nhàng trả lời.

"Vậy tôi về trước nhé".

Nguyệt Duy hơi tỏ vẻ khó chịu bước ra khỏi phòng của Lam Diệp.