Dịch: Kha La Na
Dựa vào năng lực của nguyên chủ, cho dù không quá giàu có quyền lực cũng vẫn có thể sống rất thư thả, Giang Thanh chưa bao giờ hứa hẹn với cô điều gì, đều là dì Lê thi thoảng lại nói một câu "Cậu nhà coi trọng cô Nghê nhất", "Cậu nhà thật sự không thể thiếu cô Nghê", "Cậu nhà chưa bao giờ quan tâm đến bất kỳ cô gái nào như vậy"...
Những ký ức đó nhảy ra từ trong đầu cô, thật sự khiến người ta quá sức buồn nôn!
Nguyên chủ thật ngây thơ, coi hổ biết cười như Bồ Tát sống.
Qua một hồi lâu, cô mới đè nén sự chán ghét trong lòng xuống, khóc nấc lên đẩy tay dì Lê ra, mang theo chiếc hộp bước ra ngoài:
"Con đi trước. Người của công ty dọn nhà vẫn còn đang đợi con, dọn xong nhanh chút thì họ cũng có thể về nghỉ ngơi sớm hơn. Đợi lúc nào tâm trạng con ổn định hơn, con sẽ hẹn gặp giám đốc Giang, chào tạm biệt anh ấy một cách đàng hoàng."
Nói đến đây, cô thấy tai những người trong công ty dọn nhà đứng ở chỗ xe tải đằng kia dựng đứng cả lên, dì Lê không muốn chuyện gia đình chủ bị đem ra làm đề tài bàn tán nên đành phải vỗ nhẹ lưng Nghê Băng Nghiên, tăng âm lượng dặn dò cô:
"Sắp xếp xong nhớ gọi điện cho dì nhé! Đang là đêm khuya đó, con bé ngốc này, vợ chồng son mâu thuẫn thôi mà, dù có tức giận đến đâu cũng không nên vội vàng như vậy."
Nói thế thì người khác có nghe thấy cũng giữ được thể diện cho mọi người.
Nghê Băng Nghiên thầm cười lạnh trong lòng, vợ chồng son?
Cô và Giang Thanh thì tính vợ chồng son cái gì chứ?
Chưa cưới hỏi đàng hoàng!
Chưa mặc váy cưới!
Chưa đeo nhẫn cưới!
Chưa đăng ký kết hôn với anh ta!
Chưa quỳ bái trưởng bối, tổ tiên với anh ta!
Thậm chí còn chưa tham dự bất kỳ sự kiện công khai nào với anh ta!
Trong các mối quan hệ của anh ta, căn bản không có cô !
Bước ra ngoài, còn không dám thẳng lưng dõng dạc nói mình là bạn gái của giám đốc Giang, thế thì tính vợ chồng son cái gì?
Người xưa văn nhã gọi vợ lớn là chính thất, còn vợ nuôi bên ngoài, nếu thể hiện quan hệ vợ chồng thì gọi là ngoại thất, nhưng cô thậm chí còn không thể tính là ngoại thất.
Không phải bởi vì Giang Thanh chưa kết hôn và chưa có bạn gái thực sự.
Mà là do bước ra ngoài, cô và Giang Thanh là hai người không liên quan gì đến nhau!
Cô chỉ là nàng kiều anh ta lén giấu riêng mà thôi! Là một món đồ chơi mới mẻ tạm thời của anh ta!
Trong lòng nguyên chủ, nỗ lực đơn phương nhiều năm như vậy, đều là vì tình yêu, nhưng trong lòng Giang Thanh thì sao?
Có lẽ chỉ là hưởng thụ chút dịu dàng đến từ mỹ nhân, là chút tình thú riêng tư lén lút, nhiều lắm thì người khác sẽ nói rằng anh ta còn trẻ ham mê sự mới lạ, thậm chí sẽ không bình luận gì về nhân phẩm anh ta.
Trường hợp này đối với những kẻ có tiền mà nói thì quá đỗi bình thường.
Anh ta sẽ không cảm thấy mối quan hệ này sâu đậm khó quên, cũng sẽ không cảm thấy người phụ nữ này có thể gây bất kỳ ảnh hưởng nào đến cuộc sống của anh ta.
Vốn đã là những người đến từ hai thế giới khác nhau, không hề môn đăng hộ đối!
Cho dù một ngày nào đó cô có trở thành ảnh hậu, đi ra ngoài có thể được gọi một tiếng nghệ sĩ đi chăng nữa, thì tại những gia tộc lớn giàu có này, bọn họ vẫn không xứng.
Huống chi hoàn cảnh hiện tại của cô, không bàn thì hơn!
Một cô gái xinh đẹp mà không chăm chỉ, không đủ tốt, cho dù có may mắn gặp được một chàng trai tốt thì làm sao có thể nắm giữ được anh ta?
Chỉ dựa vào vẻ ngoài trẻ trung xinh đẹp sao?
Sau khi nắm được anh ta, thì dựa vào cái gì để giữ anh ta, lâu dài với anh ta chứ?
Trở thành bạn gái của anh ta, là đã đạt được mục tiêu rồi sao?
Sau khi cưới anh ta thì sao nữa? Sẽ hài lòng chứ?
Sinh con rồi, thì sẽ cảm thấy an toàn sao?
Khi già cả rồi, chẳng lẽ lại cam tâm nhường chỗ cho những cô gái trẻ khác?
Phụ nữ thường biết trân trọng sự tốt đẹp của đàn ông ở mọi giai đoạn, thời ngây ngô bồng bột, tuổi trẻ nhiệt tình tiến thủ, tuổi trung niên trầm ổn nho nhã, tuổi già thanh thản…