Lính Đánh Thuê

Chương 48: Thử đồ tình thú

Cô vừa mới gật đầu, Bồ Tứ đã nắm lấy vạt áo của cô kéo lên trên, nhanh chóng và dễ dàng cởi bỏ quần áo giúp cô.

“Anh...” Tống Hòa hoảng sợ, phản ứng đầu tiên là khép chân, che ngực lại, muốn cuộn tròn người lại.

Lúc này Li Cửu cười hì hì ôm đống quần áo tới hỏi cô: “Chị Tiểu Hòa, chị muốn thử bộ nào trước?”

Tống Hòa đỏ mặt: “Tôi tự mình làm là được, các anh đi nghỉ ngơi trước đi...”

Càng nói giọng càng nhỏ xuống, càng không có chút tự tin nào, mấy người đàn ông này rõ ràng không định đi ra ngoài, chỉ muốn nhìn cô thử quần áo.

Sau khi hiểu ra, Tống Hòa cắn môi, lại bắt đầu bất chấp tất cả nghĩ, dù sao thì cũng đã làʍ t̠ìиɦ rồi, nhìn thì nhìn đi.

Tuy rằng trong lòng nghĩ như vậy, nhưng cô vẫn lại đại một chiếc váy tới, xoay lưng về phía bọn họ mặc vào.

“Chị Tiểu Hòa, chị không lấy đồ lót sao.” Li Cửu từ phía sau nghiêng người tới, đưa hai mảnh vải đen cho cô.

Sau khi Tống Hòa nhận lấy cô mới phát hiện bộ quần áo trên người mỏng manh tới mức nào, hoàn toàn là đồ tình thú, ren mỏng và sợi dây nối liền nhau, chỉ đủ để che đậy đầṳ ѵú và khu tam giác của cô.

Chỉ nhìn thôi, mặt Tống Hòa đã đỏ bừng lên như có thể bắn ra máu.

Nhưng lúc này Li Cửu lại bò tới, tay mơn trớn vòng eo của cô, khiến cơ thể cô run lên, còn cầm lấy một mảnh vải đen lên xoay tròn trong tay, kề sát người cô nói: “Chị Tiểu Hòa, lần sau lúc chúng ta làm, chị mặc bộ này đi có được không?”

Tống Hòa xấu hổ không nói nên lời.

Li Cửu vẫn tiếp tục nói, giọng cũng khàn đi, hô hấp trở nên nặng nề: “Sh, chỉ nghĩ thôi đã cứng lên rồi.”

“Cậu… Cậu đừng nói nữa.” Tống Hòa nhắm mắt lại, nghẹn chẳng nói thành câu, giọng nói mềm mỏng, cơ bản không dám lớn tiếng.

Cô nghe thấy rất rõ không phải chỉ Li Cửu ở phía sau cô, tiếng hít thở khác trong căn phòng này cũng trở nên rối loạn...

Tuy rằng không ai lên tiếng, nhưng dĩ nhiên ai cũng nghĩ giống như Li Cửu.

Đèn trong phòng mở lên, sáng rực cả căn phòng, Tống Hòa trần trụi ngồi quỳ trên giường, cô đưa lưng về phía bọn họ, mông cong eo nhỏ, tóc đen hơi rối đang xõa tung phía sau, đuôi tóc lắc nhẹ nơi xương cánh bướm, làn da trắng nõn đầy rẫy những dấu vết ái muội, không ít dấu có thể nhìn ra là bị cắn hoặc bị véo mà có.

Cảnh tượng này lọt hết vào mắt của đám người Tù Nhất, cô đẹp tới mức như phát sáng lên.

Bốn người đều quen với việc ở nơi tăm tối che giấu bản chất con người mình, lúc này lại không hẹn mà cùng nhau nghĩ về tương lai tươi sáng, muốn tới gần cô, muốn kéo cô vào ngực của mình.

Ôm cô, hung hăng xỏ xuyên cô, khiến cô dung nhập vào cốt tủy của chính mình.