Tống Hoà mệt mỏi nhắm hai mắt lại, đôi môi sưng đỏ hơi hé mở, khàn giọng lẩm bẩm: "Không...Từ bỏ..."
Khóe mắt cũng có chút ẩm ướt.
Cô thật sự sợ hãi hai người đàn ông này, nếu bọn họ lại tới nữa, cô cảm thấy đêm nay mình thật sự sẽ chết trên chiếc giường này mất.
“Ngoan, không cᏂị©Ꮒ em nữa.” Bồ Tứ hôn lên khóe mắt ướŧ áŧ của cô, nhẹ giọng dỗ dành cô, tay còn lại vỗ nhẹ sau lưng cô an ủi: “Ngủ đi.”
Toan Ngũ đứng dậy, nhặt một chiếc quần đùi lên tuỳ tiện mặc vào, quay người đi ra ngoài.
Một lúc sau, hắn ta xách theo nước nóng đi vào.
Hắn cúi người bế Tống Hoà đi lau chùi cho cô. Bồ Tứ cũng đứng dậy nhanh chóng dọn dẹp chiếc giường bừa bộn. Chờ khi Toàn Ngũ tắm rửa cho Tống Hoà xong, đặt người lên giường, hai người bọn họ cũng nhanh chóng tắm sạch sẽ rồi nằm lên.
Động tác của Bồ Tứ nhanh hơn, duỗi tay chạm vào nơi riêng tư giữa hai chân cô, nheo mắt lại, ngay sau đó nhấc chân dài của cô lên, đưa dươиɠ ѵậŧ của gã vào nơi ướŧ áŧ giữa hai chân cô.
Dươиɠ ѵậŧ bị một cỗ chặt chẽ bao vây khiến gã thở dốc một tiếng, lại hôn lên đôi mày đang nhíu lại của Tống Hoà, khàn giọng thở dài: “Bảo bối phải ăn nhiều một chút, quen dần thì tốt hơn, nếu không sau này làm sao có thể chịu nổi."
Toan Ngũ cười nhạt một tiếng, ôm lấy Tống Hoà từ phía sau, dụi đầu vào một bên cổ cô rồi cứ như vậy ôm cô ngủ.
Hiệu quả cách âm ở đây cách không tốt lắm, cho dù ba người Tống Hoà bọn họ ngủ ở một gian phòng ở trong góc kia, động tĩnh vẫn lọt vào tai Tù Nhất và Li Cửu.
Hai người thường thường nhanh chóng chìm vào giấc ngủ buổi tối hôm nay thật lâu vẫn không ngủ được, thậm chí trước khi Toan Ngũ ra bưng nước nóng, hai người bọn họ còn gặp phải nhau ở trong sân và tắm nước lạnh bên cạnh giếng nước.
Buổi sáng hôm sau, lúc Tống Hoà tỉnh dậy người vẫn còn hơi choáng váng, chỉ là cảm giác dưới thân có chút không thoải mái, cô theo bản năng cử động, vừa động một chút, cự vật to lớn chôn trong cơ thể nhanh chóng cương cứng.
"Ưʍ..." Tống Hoà khẽ hừ một tiếng, âm thanh khàn khàn, cô cũng hoàn toàn thanh tỉnh.
Bồ Tứ ôm cô xoay người một cái, bao phủ cô ở dưới thân, eo hông thong thả chuyển động, dươиɠ ѵậŧ của gã rất nhanh đã thức tỉnh hoàn toàn, theo sự ra vào trong cơ thể cô mang ra từng cỗ từng cỗ dâʍ ɖị©ɧ.
Sau khi có dâʍ ɖị©ɧ bôi trơn, gã ra vào trở nên trơn tru hơn rất nhiều, vì thế tốc độ cũng dần dần tăng lên. Trong phút chốc, tiếng rêи ɾỉ của Tống Hoà hòa lẫn với âm thanh thọc vào rút ra phụt phụt, làm cho bầu không khí xung quanh khiến người ta mặt đỏ tim đập mạnh.
"Hừ..." Bồ Tứ thở hổn hển, tay trái nắm lấy tay cô ở một bên mặt, ngón tay thô ráp luồn vào từ kẽ hở giữa các ngón tay cô, cứ như vậy thủ sẵn mu bàn tay cô. Lúc eo hông nhanh chóng đĩnh động, cũng đánh vào thịt đùi mềm mại của cô, khiến cặp mông trắng như tuyết bị đâm tới nỗi chuyển sang màu đỏ thẫm.
Ánh mắt Tống Hoà ươn ướt, âʍ đa͙σ bị cắm tới nỗi vừa nóng bừng vừa tê dại, khi từng đợt kɧoáı ©ảʍ quét qua, cô không nhịn nổi mà nhếch mông lên và lắc lư nhẹ theo động tác va chạm của Bồ Tứ, khiến đáy mắt của gã càng trở nên đáng sợ hơn.