Bình thường Kỷ Tự Nam rất thích sạch sẽ, mắc chút bệnh sạch sẽ, ký túc xá thường xuyên được vệ sinh là do anh ấy không nhìn nổi mà tới làm, haizz, nghĩ đến việc bản thân còn phải coi ké bài ghi chép và bài tập về nhà của người ta, Chu Châu lặng lẽ nhớ kỹ chuyện này.
Tốc độ tắm rửa của Chu Châu rất nhanh, chỉ là sau khi tắm xong thì kế hoạch liên hoan ban đầu bàn đã bị huỷ.
Trong khoa thể chất gửi tin nhắn họp nhóm cho cậu, tất cả những người trong khoa đều đi, cậu không thể từ chối, trước khi đi nói một câu: "Ba người đi ăn trước cũng được, lần sau rồi chúng ta lại cùng đi ăn." Thẩm Tử Án mỉm cười ừ một tiếng.
Chỉ là sau khi cửa đóng "cạch" lại, ba người còn lại trong ký túc xá mỗi người ngồi tại vị trí của chính mình, không khí yên tĩnh đến mức đáng sợ, cũng không ai có ý định mở miệng nói chuyện, càng không cần phải nói tới kế hoạch hẹn ra ngoài ăn cơm.
Địa điểm khoa thể chất ăn liên hoan là một quán ăn lề đường, còn có người của những khoa khác tới, nói là họp nhóm khoa, nhưng thật ra có hơi giống một buổi gặp mặt giao lưu.
Chu Châu thay một bộ áo thun trắng quần đùi, bị hai đàn chị ở khoa khác vây quanh trò chuyện, không biết nên cư xử thế nào, ngay cả tay cũng không biết phải đặt ở đâu.
Sống mười chín năm, hiểu biết đối với nữ sinh chỉ giới hạn ở những người giấy trong truyện tranh, ở ngoài đời ngay cả tay cũng chưa từng sờ qua, làm sao có thể chịu đựng được chuyện này?
"Chu Châu đúng không? Buổi chiều thấy em chơi bóng mạnh mẽ như vậy, hoá ra tính cách lại đáng yêu như thế à ha ha ha."
"Muốn tham gia vào ban đối ngoại của bọn chị không, em trông đẹp trai như vậy, đưa em đi ra ngoài kêu gọi tài trợ nói không chừng cũng có thể kéo được nhiều hơn một chút đó."
Cuối cùng vẫn là một nữ sinh bình thường tương đối quen thuộc chuyện này bước đến giải vây, nữ sinh tên Hứa Kỳ, thấy Chu Châu chỉ lo gặm xiên nướng thì cười cậu: "Tôi bảo nhóm trưởng nói rõ ràng với cậu là gặp mặt giao lưu, nhưng anh ấy không chịu, cố ý lừa cậu tới ha ha ha, có điều cậu vẫn rất được hoan nghênh đó, không tệ đúng không anh chàng đẹp trai."
"Có cơm ăn là được, lừa thì lừa đi."
Hứa Kỳ lại hỏi: "Tại sao không kêu những người khác trong ký túc xá của cậu tới cùng? Nếu như tới hết thì mới náo nhiệt chứ, cậu có tin là có thể khiến toàn bộ nữ sinh đang rảnh rỗi trong sân kéo tới đây hết hay không."
Ký túc xá của Chu Châu, thật sự là một nơi rất thần kỳ, cả phòng ký túc xá giá trị nhan sắc cực cao thì chưa nói, người thì đỉnh người thì giỏi.
Chu Châu suy nghĩ một lúc, gom đủ bốn người họ vào một cái ký túc xá thật sự rất phức tạp.
Khi mới vừa vào Đại học năm nhất, Chu Châu đã thuê một căn nhà ở ngoài trường trước, cậu nghe nói ở ký túc xá của trường học không được dùng đồ điện công suất lớn, còn có thể gặp phải bạn cùng phòng ngốc nghếch, lập tức có chút mâu thuẫn, nhưng mà sau khi đi học, gặp phải lớp học sớm lúc tám giờ khiến cậu trọ ở ngoài trường phải dậy sớm ít nhất một tiếng, thật sự không chịu nổi nên lại xin chỗ ở.
Sau đó thì đến ở cùng với Thẩm Tử Án.