Trên Dưới Sư Môn Đều Là Bệnh Kiều

Chương 5: Đại sư huynh 2

Khổng Hi Văn vừa trắng vừa mềm, lại còn là tiểu oa nhi còn vương hương sữa nhàn nhạn, vừa ôm vào lòng liền khiến cự vật dưới đạo bào hưng phấn tới trướng lớn.

Liễu Nguyệt hít vào một hơi, hương vị linh khí nồng đậm khiến hắn thoải mái. Đưa tay ra lấy bánh ngọt trên bàn, tận tay đưa tới miệng Khổng Hi Văn: "Ăn thử bánh ngọt chỗ sư huynh xem có ngon không?"

Thân phận Liễu Nguyệt không tầm thường, bánh ngọt đều là đầu bếp tinh anh nhất làm ra, hương vị mềm mại cùng ngọt ngào cắn một miếng liền tan chảy trong miệng, quyện lấy đầu lưỡi nhỏ.

"Tạ ơn sư huynh ban thưởng." Khổng Hi Văn là lần đầu tiên được ăn loại bánh ngon như vậy, vội vàng đưa tay đón lấy miếng bánh. Vui vẻ mở cái miệng ngọt ngào cắn xuống.

"Tay muội muội chưa rửa, để ta đút cho." Liễu Nguyệt đưa miếng bánh cao lên, để Khổng Hi Văn vậy mà mất đà trực tiếp nhào vào lòng hắn. Sau đó quay ra nói với A Ly: "Tiểu viện của muội muội đã sắp xếp ổn chưa."

"Dạ thưa, hiện tại còn chưa quét dọn." A Ly cúi đầu, nghiêm túc bẩm báo."Khổng tiên tử mới vừa tới nơi này, chúng nô tỳ còn chưa kịp chuẩn bị."

Liễu Nguyệt nhăn mặt, lập tức khiến A Ly sợ hãi quỳ xuống: "Xin người trách tội."

"Sư huynh, muội có nơi ở là rất tốt rồi." Lời này là thật tâm Khổng Hi Văn nói ra, hiện tại cho dù có ở trong phòng củi cũng là tốt hơn căn nhà rách ở quê của cô gấp trăm lần.

Nhớ tới mẹ nuôi, ngày mai cô phải xin sư phụ trở về một chuyến, tận hiếu với bà ấy.

"Không được, đệ tử thủ tịch của Vấn Thiên Môn sao có thể tùy ý ở nơi không sạch sẽ." Liễu Nguyệt đút cho Khổng Hi Văn từng chút, từng chút bánh. "Như vậy đi, muội tạm thời ở trong tiểu viện của huynh. Tiểu viện bên kia sẽ sơn sửa lại theo ý thích của muội trước. Nơi này của ta có rất nhiều bánh ngọt, Tiểu Văn ở lại có thể thuận tiện thử hết chúng."

"Hi Văn nghe theo ý sư huynh." Cô cảm nhận được thiện ý của hắn, cũng không có từ chối.

Hơn nữa, còn có nhiều bánh ngọt ngon lành như vậy. Đối với cô bé như Hi Văn quả thật là sức cám dỗ quá lớn.

"Ngươi vào bên trong, kêu người sắp xếp căn phòng cạnh ta." Liễu Nguyệt hướng A Ly đang quỳ dưới đất, căn dặn một hồi. "Hi Văn thích ngươi, vậy sau này ngươi theo hầu muội ấy."

Lúc này A Ly mới run rẩy mà đứng lên. Uy áp của kỳ hóa thần quả thật không tầm thường.

Khổng Hi Văn ở bên này vẫn còn đang chăm chú gặm bánh ngọt, gặm đến đầy miệng phồng má, giống như một con sóc nhỏ ham ăn.