Ôn Thần là cố ý.
Cố ý để Cố Dĩ An nếm được hương vị của chính mình.
Anh hút lấy đầu lưỡi cô mang vào trong miệng mình, ấn chặt gáy cô không cho cô lùi bước, đem toàn bộ hương vị thuộc về cô trong miệng đều đút cho cô.
Cố Dĩ An bị bắt nuốt vào nước bọt của anh, lưỡi bị anh hút đến tê dại, va chạm đầu lưỡi với anh, từng dòng điện phóng thẳng xuống, hoa huyệt giữu hai chân bắt đầu tê dại ngứa ngáy, cảm giác hư không dần trở nên mãnh liệt, muốn anh sờ tay vào ……
Ôn Thần giống như có thể cảm nhận được nhu cầu của cô, khi cô muốn, tay anh lại duỗi đến giữa hai chân cô, hướng về phía trước đẩy môi âʍ ɦộ ra, ngón tay xoa bóp trên dưới huyệt khẩu ướt dính của cô.
“Ô a……” Trong cổ họng phát ra tiếng rêи ɾỉ, Cố Dĩ An dựa lưng vào ván cửa ôm sát cổ anh.
Lần này không tắt đèn, Ôn Thần có thể nhìn thấy rõ ràng biểu tình trên mặt cô, vừa dâʍ đãиɠ vừa quyến rũ, trái ngược hoàn toàn với vẻ mặt lạnh lùng và nghiêm túc của cô.
Càng tương phản, đàn ông càng muốn chinh phục.
Cho dù biết cô uống thuốc mới trở nên dâʍ đãиɠ như vậy, nhưng khi nhìn thấy bộ dáng phóng túng của cô, Ôn Thần vẫn có loại cảm giác thỏa mãn; thu hồi tay lại, bế ngang cô lên, ném khăn tắm trên người cô xuống, sau khi để toàn thân trần trụi của cô nằm trên giường, anh kéo dây lưng khăn tắm ra, dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng giữa háng dâng trào đứng thẳng.
Sau khi lên giường, anh tách chân cô ra, nắm lấy dươиɠ ѵậŧ đỉnh mở môi âʍ ɦộ cô, thay thế ngón tay ma xát trên dưới âm đế cùng thịt hạch của cô.
“Ưm…… Đừng……” Quá ngứa, Cố Dĩ An căn bản không chịu đựng được loại tra tấn này, tay bắt lấy khăn trải giường dưới thân, lắc đầu cắn môi: “Anh đừng như vậy Ôn Thần, tôi chịu không nổi.”
“Tôi muốn chính là em chịu không nổi.” Ôn Thần cười xấu xa, qυყ đầυ dùng sức gõ lên huyệt khẩu ướt dầm dề của cô, nhưng không hề cắm vào.
Thật sự chịu không nổi, Cố Dĩ An chỉ có thể duỗi tay ngăn cản anh, nào biết tay cô vậy mà bị anh nắm ngược lại.
Ôn Thần nắm lấy tay cô, dùng sức kéo cô từ trên giường dậy, mặt đối mặt hôn lấy môi cô, ôm eo cô để cô thay đổi vị trí.
Vị trí biến thành Cố Dĩ An khóa ngồi trong lòng anh.
Hai tay anh xoa cặρ √υ' đầy đặn của cô, hút đầu lưỡi cô, tiếp tục cùng cô hôn lưỡi, dươиɠ ѵậŧ cương cứng thỉnh thoảng cọ xát lên môi âʍ ɦộ, qυყ đầυ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ vẫn luôn phun ra dâʍ ɖị©ɧ.
Không biết hôn bao lâu, mồ hôi hoà lẫn với dâʍ ɖị©ɧ thấm ướt khăn trải giường, Ôn Thần hôn cũng dần dần mất khống chế, đem Cố Dĩ An áp đảo dưới thân, anh rời khỏi môi cô, liên tục mυ'ŧ gặm trên cổ cô, chỉ vì muốn lưu lại ấn ký thuộc về mình.
Cố Dĩ An hai mắt mê ly, khi bị anh cắn đến quá mức hưng phấn, móng tay dùng sức véo vào vai anh, hai chân không tự chủ được mà quấn lên eo anh, nâng mông đón ý nói hùa với dươиɠ ѵậŧ của anh, chỉ muốn anh sớm một chút cắm vào.
“Tôi muốn…… Cho tôi…… Ôn Thần……”
“Ôn Thần…… Cầu xin anh…… Cho tôi……”
“Ô ô…… Ôn Thần……”
Cô liên tục kêu tên anh, tay nắm lấy mái tóc ngắn của anh, đầṳ ѵú bị anh hút liếʍ vừa trướng vừa tê.
Ôn Thần thay phiên hút liếʍ đầṳ ѵú cô, dươиɠ ѵậŧ thô dài đỉnh ma huyệt ướt của cô, mỗi lần qυყ đầυ không cẩn thận đỉnh vào trong, đều sẽ nhanh chóng rút ra, khi anh thật sự nhịn không được sẽ dùng sức đỉnh lên âm đế cô.
Tuyệt đối không cắm vào, đây là điểm mấu chốt của Ôn Thần, bởi vì điều anh muốn chính là người phụ nữ này cam tâm tình nguyện, không phải là do uống thuốc.
Cho nên, dù Cố Dĩ An muốn đến thế nào, Ôn Thần cũng tuyệt đối sẽ không chân chính chiếm hữu cô.
“Ôn Thần…… Ôn Thần……” Cố Dĩ An không ngừng kêu tên anh, lý trí đã bay sạch, cô duỗi tay đẩy dươиɠ ѵậŧ của anh đi xuống, “Cắm vào đi, tôi muốn……”
Hai mắt Ôn Thần đỏ bừng, không cưỡng được sự câu dẫn của cô, nhưng lại không thể vượt qua điểm mấu chốt của mình, chỉ có thể kéo cô đứng dậy, ấn cô quỳ trước háng mình, đỉnh dươиɠ ѵậŧ trướng thô vào cái miệng nhỏ của cô.
“Ô……” Cố Dĩ An lắc đầu, muốn nhổ ra.
Ôn Thần lại ấn gáy cô xuống, điên cuồng thọc vào rút ra trong miệng cô.