Luôn Có Hồn Ma Đến Tìm Tôi

Chương 29

“Không, không, không phải tôi kêu." Điền Hạo mở to hai mắt, vô cùng hoảng sợ.

***

Đêm, giống như bị mực đậm vẽ loạn, yên tĩnh u ám.

Trong sân nhà cũ, Cổ Sơ Tình ném linh vị trông chừng cửa chính, sau đó cầm lấy một cái gương bát quái từ trên cung án, rồi đột nhiên ném lên không trung.

Gương bát quái nhanh chóng xoay tròn ở giữa không trung, trên không trung truyền đến tiếng rung, ánh sáng quỷ dị của kính chiếu về phía bảy phương hướng.

Bảy đồng tiền xu rung động, trên mái hiên nóc nhà có ánh sáng chợt hiện, bảy chùm ánh sáng màu vàng nhạt nhanh chóng xuyên qua, luồng ánh sáng đẹp đẽ dập dờn, chính khí màu bạc rộng mênh mông, tức khắc hình thành nên một trận pháp.

Bát quái dẫn trận, bày ra thiên la địa võng, phong kín cả tòa nhà cổ, bất kỳ quỷ quái nào cũng không được ra vào.

Không ra được, chỉ có thể ngoan ngoãn bị đánh, đây mới thật sự là đóng cửa đánh chó.

Đại trạch Cổ Phó, trong nháy mắt khi trận pháp được triển khai, chính khí cương trực trút xuống, tức khắc xua tan sự u ám của cả căn phòng.

Cùng lúc đó, trên khe núi đen kịt, những thân ảnh quỷ mị bay lơ lửng dập dờn tựa hồ đã bị kinh sợ, hốt hoảng chạy trốn.

Chỉ chốc lát sau, đã chìm vào đêm tối.

Cô nhóc nhà họ Cổ này không dễ chọc, dù đến góp vui cũng đừng đem mạng nhỏ của mình cũng góp vào, vẫn là nhanh chóng chạy đi thì hơn.

*

Hai con lệ quỷ đang từng bước tiến gần bỗng dưng bị trận pháp đã thành hình trên nóc nhà khống chế, chúng rống lên một tiếng, bóng quỷ lập lòe bay bổng lúc này liền chìm vào trong bóng tối.

Sân nhà chính đang có gió lạnh thổi ào ào liền lập tức khôi phục an tĩnh, trong yên tĩnh, lộ ra vài phần thay đổi kỳ lạ.

Ánh đèn yếu ớt của đèn Thất Tinh Linh Dương lóng lánh, khiến cho nhà chính trở nên mờ ảo.

Cổ Sơ Tình thấy thế, hơi nâng cằm lên, ánh mắt cảnh giác, nhìn quanh bốn phía.

Một làn gió nhẹ từ từ thổi qua, Cổ Sơ Tình nhếch môi cười lạnh. Chân nhẹ nhàng mà ước lượng một chút, rồi bay vụt lên, kiếm gỗ đào trong tay tiến quân thần tốc, đột nhiên đâm lên xà nhà phía trên đỉnh đầu.

Trốn... Thấy các người trốn ở nơi đó rồi.

Nơi này chính là nhà cũ của nhà họ Cổ. Linh hồn của các lão tổ tông nhà họ Cổ đều ở đây, khí tức của hai con lệ quỷ đến từ bên ngoài, bọn họ sao có thể không phát hiện ra.

“A...”

Tiếng kêu thảm thiết đau khổ đột nhiên vang lên, tiếng quỷ thét lên chói tai, sởn gai ốc.

Trên xà nhà, không khí vặn vẹo kịch liệt, nam quỷ bị kiếm gỗ đào đánh trúng tức khắc lộ hình, dương khí mạnh mẽ làm bỏng lưng của anh ta, lảo đảo một chút rồi rơi xuống đất.

Ánh mắt Cổ Sơ Tình sắc bén, bóng kiếm xoay tròn, không chút do dự mà đâm thẳng vào bóng quỷ.

Ngay tại khi kiếm gỗ đào sắp đâm trúng anh ta, trong tầm mắt mơ hồ, khuôn mặt lạnh lùng kinh khủng của nữ quỷ, đột nhiên chắn ở trên người Cổ Sơ Tình.

Khuôn mặt quỷ dữ tợn, trong ánh mắt tràn ngập sự ác ý sâu sắc.

Ngay khi mặt quỷ càng ngày càng tiến đến gần Cổ Sơ Tình, một lá bùa mang ánh sáng vàng chợt nhảy ra từ trên người Cổ Sơ Tình, đánh mạnh vào giữa trán cô ta.

Mùi tanh gay mũi xông lên, cô ta kêu một tiếng, bị đánh bay mấy bước.

Đôi mắt đen của Cổ Sơ Tình rất bình tĩnh, thừa dịp ngay lúc cô ta bị đánh bay lùi, eo nhỏ cong về phía sau, nâng kiếm gỗ lên, lấy một tư thế cực kỳ xảo quyệt, trực tiếp đâm lên.