Trịnh Dung Dung bị Khương Tô nói có chút bối rối, bỗng nhiên phát hiện hành vi ép buộc Khương Tô đi bắt quỷ của mình có chút thánh mẫu, nhưng trong lòng vẫn không vui đối với sự lạnh nhạt của Khương Tô.
Khương Tô ngáp một cái, vẻ mặt buồn ngủ nói: “Bùa an thần giá năm ngàn.”
Trịnh Dung Dung nhấp miệng quật cường nhìn Khương Tô nói: “Tôi không cần.”
Khương Tô nhấc mi mắt nhìn cô bé một cái, nhàn nhạt nói: “Tùy cô.” Sau đó nhìn về phía bà Trịnh nói: “Đây là lần đầu tiên nên tôi bỏ qua, lần sau nếu không phải chuyện quan trọng như có người sắp chết, thì tốt nhất chờ tôi tỉnh ngủ hẳn đến."
Bà Trịnh nói: “Tiên cô, cô đừng giận Dung Dung làm gì, con bé bị chuyện tối qua dọa sợ. Cô cứ bán bùa an thần cho tôi đi."
“Con đã nói là con không cần!” Trịnh Dung Dung nói xong liền đứng lên bỏ ra ngoài.
Bà Trịnh chỉ có thể nói lời xin lỗi Khương Tô, sau đó vội vàng đuổi theo Trịnh Dung Dung.
“Tiểu quỷ đáng ghét.” Khương Tô nói xong trực tiếp nghiêng người ngã xuống ghế sô pha, nói với lão Tôn: “Giúp tôi chuẩn bị ít đồ.”
“Cô muốn đi sao?” Lão Tôn kinh ngạc hỏi.
Khương Tô nhếch miệng, nhắm mắt lại lười biếng nói: “Sớm muộn gì cũng có người tìm tới cửa."
Chức nghiệp suy bại. Hiện nay nghề tâm linh bói toán càng ngày càng khó làm, trong thời gian ngắn muốn tìm được người bắt quỷ cũng không dễ, huống chi thật giả lẫn lộn, phần lớn là đạo sĩ giả kiến thức hạn hẹp trà trộn để hưởng lời, nếu không tự mình biết mình, nói không chừng còn phải trả giá bằng cả tính mạng.
——
Không ngoài dự đoán của Khương Tô, ba ngày sau.
Trường học lại có người chết.
Lần này người chết không phải học sinh trong trường, mà là một đạo sĩ.
——
Lúc đầu sau khi nữ sinh thứ hai Chu Bội Bội chết, tất cả mọi người đều ý thức được đây không còn đơn giản là học sinh trong trường tự sát, hai nữ sinh tự sát cùng một khoảng thời gian - hai giờ đêm, trước khi xảy ra chuyện, bọn họ không quen biết gì nhau, cũng không có thỏa thuận trước, hơn nữa Chu Bội Bội tự sát giống với Đường Vũ Tiêu, trước khi nhảy xuống hoàn toàn không để lại dấu vết gì.
Theo các học sinh ở cùng ký túc xá, tối hôm đó Chu Bội Bội còn vì chuyện bản thân lỡ ăn nhiều hơn nửa chén cơm mà buồn bực.
Sau khi Chu Bội Bội tự sát, trường học đã tăng cường công tác kiểm tra, mỗi tối đều có bốn thầy giáo liên tục thay phiên nhau tuần tra ký túc xá, để tránh việc học sinh tự sát thêm một lần nữa.
Nhưng hai chuyện này thật sự quá mức quỷ dị, khiến người ta càng nghĩ càng cảm thấy kinh khủng.
Người nhà học sinh không yên tâm, đều đưa con em về nhà, ký túc xá lập tức trống không.
Do gia đình học sinh quyết liệt yêu cầu, mà ngay cả tiết tự học mỗi tối cũng phải tạm dừng.
Ngày nào còn chưa điều ra rõ nguyên nhân cái chết của hai nữa sinh kia, bọn họ càng không dám cho con em nhà mình mạo hiểm.
Người nhà Chu Bội Bội ở bên ngoài trường học giăng biểu ngữ.
Cha mẹ Đường Vũ Tiêu đã bắt đầu chấp nhận nỗi đau nhưng sau khi biết chuyện của Chu Bội Bội, cũng cảm giác được chuyện này không đơn giản, hai nhà mấy ngày gần đây phối hợp với nhau, tạo áp lực cho trường học và cảnh sát.
Không khí trong trường nhất thời trở nên u ám quỷ dị, các bạn học nữ cũng không dám đi vệ sinh một mình.
Trong tình hình này, phía cảnh sát sứt đầu mẻ trán, xem đi xem lại camera giám sát, điều tra thế nào, kết quả cuối cùng vẫn là hai nữ sinh này tự sát.
Nhưng điều khiến mọi chuyện đi vào ngõ cụt là cả hai nữ sinh đều không có động cơ tự tử, hoàn cảnh khá giả, gia đình hòa thuận, không áp lực học hành, không tranh chấp tình cảm, cũng không tham gia tổ chức thiếu niên tự sát gì đó trên mạng... Có thể nói là hoàn toàn không tìm được lý do gì khiến họ nhảy lầu.
Đây cũng là nguyên nhân khiến gia đình hai nữ sinh không tài nào chấp nhận nổi chuyện con gái nhà mình tự sát.
Để có thể điều hành trường trung học quý tộc tư thục này, sau lưng trường học hiển nhiên có hậu phương vững chắc, sau khi xảy ra chuyện, nhanh chóng phong tỏa tin tức, các học sinh cũng bị cảnh cáo không được đem chuyện này đăng lên Weibo hay vòng bạn bè.
Nhưng ngày nào nguyên nhân hai nữ sinh này tự sát còn chưa được tra rõ, trường học sẽ lại thêm một ngày không thể vận hành như bình thường.
Cũng đúng lúc này xảy ra một việc, khiến mọi việc đều có lời giải thích.
Trường học không biết xuất phát từ nguyên nhân gì, mời một đạo sĩ đến hành pháp, là một trường trung học, việc mời đạo sĩ cổ hủ mê tín này xem như là một vụ bê bối.
Cho nên trường học bí mật liên hệ vị đạo sĩ kia, buổi tối tới hành pháp.
Kết quả sáng hôm sau khi mọi người đến,
Thi thể đạo sĩ đã cứng đờ.
Những công cụ hành pháp rơi đầy trên đất, giống như vừa bị gió lớn quét qua, trên người đạo sĩ không có vết thương ngoài da, còn chết không nhắm mắt, hiện trường cực kỳ đáng sợ.
Lần này, trường học muốn giấu cũng giấu không được.
Cảnh sát thẩm tra lần nữa, mới phát hiện ra được một chuyện mà nhà trường đang cố gắng che giấu.
Hóa ra trong thời gian này, trường học đang được mở rộng, một đội thi công được mời đến mở rộng khu đất phía sau trường để xây ký túc xá cho giáo viên, việc thi công vẫn luôn diễn ra suôn sẻ cho đến một ngày nọ, máy xúc bất ngờ đào từ dưới đất lên một cỗ quan tài, để không gây hoang mang dư luận, nhà trường đã yêu cầu máy xúc đào sâu hơn một chút rồi lấp chiếc quan tài xuống lần nữa.