Cưỡng Chế Ẩn Hôn

Chương 13: Quỳ xuống H

Tống Kiều quay mặt sang nơi khác từ chối, Hình Diêm cầm dươиɠ ѵậŧ của mình vân vê trên má cô, dỗ dành: “Ngoan nào, em xem anh cứng rồi này, em phải chịu trách nhiệm chứ.”

Ngày trước, chỉ cần cô nhìn anh là anh lập tức cương cứng, anh từng là quân nhân nên rất nhạy cảm trước những điều bất thường xung quanh, ánh mắt cô đã không còn ngây thơ như trước, nhưng anh vẫn cương cứng đến phát đau.

Hóa ra chú chim nhỏ mà anh nuôi cũng có hứng thú với anh.

"Rõ ràng là tại anh dễ cương." Tống Kiều phản bác.

Hình Diêm cũng không cãi lại: “Ngoan, giúp anh nào”. Nói rồi anh ấn thằng nhỏ vào miệng cô, cảm nhận được sự ấm áp và thít chặt bên trong, anh rút ra sau đó di dươиɠ ѵậŧ lên môi cô, phần đầu nấm chạm vào hàm răng cứng rắn.

Cái đó của anh vừa thô vừa to, mỗi lần đâm vào trong âʍ đa͙σ cô đều rất trướng, huống chi là nhét nó vào miệng.

Tống Kiều vốn rất ghét việc phải dùng miệng, đám đàn ông như thể đều có sở thích quái dị là nhét thằng nhỏ của mình vào miệng phụ nữ, Hình Diêm cũng không phải ngoại lệ.

Những lần làʍ t̠ìиɦ hồi đầu của hai người đều là do Hình Diêm cưỡng ép, Tống Kiều vốn không phải đối thủ của anh, dù có đá có đánh hay cắn anh thì người đau vẫn chỉ là cô, sự phản kháng của cô chưa từng có hiệu quả, bởi vì không phục tùng nên thỉnh thoảng anh lại xuất hiện rồi xâm phạm cô.

Trường học, nơi cô ở, nơi cô làm việc, nơi đồng không mông quạnh, trong xe...

Anh giống như ma quỷ, cùng cô làm những chuyện đáng xấu hổ tại những nơi không ai nhìn thấy, lúc đó phòng tuyến tâm lý của cô như sắp sụp đổ đến nơi.

Cô tự dặn lòng rằng phải nhẫn nhịn, nhưng mẹ cô lại bị ngã cầu thang, cần một khoản tiền lớn để chữa trị, cô còn phải đi làm nên không thể lúc nào cũng ở bên chăm sóc cho bà được.

Cô kiệt quệ cả tinh thần lẫn thể chất, không có cách nào chống đỡ nổi, Hình Diêm có một sự ám ánh không thể nào cưỡng lại với cô, khi cô tới cầu xin, anh thẳng thừng kéo cô đi đăng ký kết hôn, trở thành vợ của anh.

Cô chẳng còn lý do trốn tránh anh nữa, chỉ có thể để anh chơi.

Du͙© vọиɠ của Hình Diêm rất mãnh liệt, làʍ t̠ìиɦ trong mọi tư thế, cô phải mất rất lâu mới quen với việc ngậm một cây gậy thịt khổng lồ trong miệng, thói quen thực sự rất đáng sợ, việc làʍ t̠ìиɦ trong thời gian dài khiến cô cũng bắt đầu nghiện.

Thư ký Trương ra vào mấy lần đều không phát hiện ra Tống Kiều đang ngồi quỳ dưới gầm bàn liếʍ mυ'ŧ dươиɠ ѵậŧ của Hình Diêm, nguyên nhân là bởi da mặt Tống Kiều mỏng nên cô cố gắng không phát ra tiếng, từ đỉnh liếʍ tới gốc, sau đó ngậm cả cây gậy vào miệng mυ'ŧ, ngón tay thon mảnh cũng kết hợp di chuyển lên xuống, nhưng hôm nay Hình Diêm mãi vẫn không xuất tinh.

Tống Kiều tức tối ngẩng đầu lên lườm anh, dùng ngón tay véo vào đùi trong của anh thúc giục, Hình Diêm cảm thấy ngay cả cái lườm này cũng tràn ngập phong tình.

Anh miễn cưỡng xuất tinh, công việc lúc này cũng sắp kết thúc, việc bàn giao mau chóng hoàn thành, Hình Diêm lái xe chở Tống Kiều về nhà.

Màn hoan ái đêm nay rất dịu dàng, trên chiếc giường rộng lớn, mái tóc Tống Kiều xõa xuống vai, Hình Ngôn chơi cô từ phía sau, hai người quỳ trên giường, liên tục phát ra những tiếng rêи ɾỉ theo từng cú thúc.

Bộ ngực của cô căng tròn đầy đặn như hai quả đào hồng đung đưa lên xuống, tạo thành lớp sóng, cặp mông nhướn lên, hai cánh tay gập về phía sau, cô bị anh ép thành tư thế vô cùng khiêu gợi.

Người đàn ông phía sau nắm lấy hông cô rồi từ từ thúc eo, dươиɠ ѵậŧ ra vào trong cái lỗ nhỏ hẹp, phía đối diện được đặt một tấm gương toàn thân lớn, bóng hình hai người được nó phản chiếu rất rõ ràng.

Anh vừa đâm vừa nói chuyện cùng cô, hỏi cô hôm nay đã làm những gì, Tống Kiều thở dốc, lời nói bị ngắt quãng nên cô không muốn nói chuyện, Hình Diêm mau chóng gia tăng lực đâm vào trong cô.

Sau khi ra vào vài trăm lần, hai người đổi tư thế sang nằm xuống giường, một bên chân của cô vắt trên bờ vai anh, anh đưa cánh tay dài ra xoa nắn bợ ngực của cô, lòng bàn tay thô ráp và đầu ngón tay cứng rắn cứ thế xoa nắn nhụy hoa đỏ hồng trên đỉnh ngực.

Một cánh tay của cô bị anh nắm lấy, mười đầu ngón tay đan vào nhau, cây gậy thịt đang ra vào trong hạ thể cô tím đen thô to, sau khi đi ra toàn bộ nó lại đâm vào thật sâu.

“Nói, hôm nay em đã làm gì? Không nói là anh đâm mạnh hơn đấy”. Hình Diêm gặm nhấp vành tai cô, cánh tay nâng cao chân cô lên rồi banh ra rộng hơn nữa.

“Lên... lớp thôi, em không... aaa...!” Cô vừa mở miệng, Hình Diêm liền thúc eo công kích thật mạnh.

Tống Kiều không thể nói hết câu, Hình Diêm tìm tới miệng cô rồi hôn mạnh lên, anh mυ'ŧ lấy đầu lưỡi nhỏ bé của cô vào miệng mình rồi lại nhả ra, đưa cái lưỡi to lớn của mình vào trong miệng cô, càn quét khắp mọi ngóc ngách bên trong, lúc hai người tách ra tạo thành một nước ám muội.

Hình Diêm xoa lên vùng âm đế đang nhầy nhụa mật dịch của cô sau đó bôi vào miệng lỗ hậu đang liên tục co thắt, “không nói thật thì anh sẽ trừng phạt em đấy”.

Tống Kiều rất nhạy cảm, cơ thể run lên nói không được, Hình Diêm đổi sang tư thế mặt đối mặt, hai tay nắm lấy mắt cá chân mảnh mai của cô sau đó đổi sang một tay giữ lấy, lòng bàn chân cô lơ lửng trong không trung, nhờ đó mà cái lỗ dưới hạ thể hoàn toàn được phô bày, tư thế này khiến cô vô cùng xấu hổ, nhưng đàn ông lại rất dễ dàng ra vào.

Cảm nhận được nhón tay anh vẫn đang xoa lên lỗ hậu của mình, Tống Kiều kêu thất thanh đừng mà đừng mà, “em chỉ lên lớp thôi, không làm gì khác nữa!”

Cô đưa tay ra tóm lấy cổ tay anh, vành mắt đỏ ửng, “thật là không làm gì mà, anh đừng chạm vào đó nữa!”

Ánh mắt Hình Diêm tối lại, chứa đựng giông bão, Tống Kiều chủ động siết chặt âʍ đa͙σ mυ'ŧ lấy anh, cô ngượng ngùng áp sát vào anh, cánh tay vươn ra tự mình banh rộng hai chân nghênh đón cây gậy thịt của anh.

Người đàn ông khẽ hừ một tiếng, anh ôm cô nằm xuống để Tống Kiều cưỡi lên mình, hai tay cô chống lên l*иg ngực anh, trên đó trải đầy những vết sẹo gồ ghề, tay cô có chút khó chịu, con cừu trắng yếu đuối cưỡi lên một con thú hung dữ đang nằm yên.

Cô từ từ di chuyển nhấp nhô lên xuống, gương mặt đỏ bừng còn ánh mắt thì lấp lánh ánh nước.

Bàn tay thô ráp của anh xoa nắn ngực cô, cảm nhận được làn da mịn màng của hai bầu vυ', cô làm chủ màn giao hoan của hai người, thành mật huyệt chậm rãi siết chặt.

Cô chỉ quan tâm đến việc làm sao để mình cảm thấy thoải mái, khi thì sâu khi thì nông, khi thì trước khi thì sau, khi thì phải khi thì trái.

Thân hình xinh đẹp được phô bày trước mặt anh, bộ ngực đầy đặn, eo thon mông tròn, chân tay thon dài trắng nõn, bất kể bộ phận nào cũng đúng là kiểu mà anh thích.

Cô có đôi mắt ngây thơ và gương mặt trong sáng, nhưng phần thân dưới lúc này lại đang mυ'ŧ lấy anh, làm ra những hành động da^ʍ ô nhất.

Đây là người phụ nữ của anh, người phụ nữ của Hình Diêm của anh.

Kɧoáı ©ảʍ của Hình Diêm đạt đỉnh, toàn bộ tế bào trong cơ thể anh đều toát ra mùi hương nội tiết tố nam, anh muốn đưa thân mình vào trong cô thật sâu, thấy cô vẫn không cất tiếng giải thích, anh tát một cái vào mông cô một cái thật mạnh, mỉa mai nói: “Em cũng biết nhún nhẩy đó thây? Nhún cũng giỏi lắm đấy chứ”

Tống Kiều cảm thấy xấu hổ, cô chỉ di chuyển dựa vào bản năng, quả nhiên sau khi nhún nhảy một lúc, vùng eo của cô trở nên mỏi nhừ khiến cô phải dừng lại, cô ngả trên ngực anh thở hổn hển: "Em không còn sức nữa."

"Vô ích thôi." Hình Ngôn mắng một câu rồi bắt đầu thúc hông, Tống Kiều dưa hai cánh tay mình ra sau chống lên đầu gối anh. Cây gậy thịt sẫm màu và đám lông rậm rạp ở nơi giao hợp của hai người tương phản hoàn toàn với miệng lỗ đỏ hỏn sạch sẽ của cô. Sự tương phản này khiến đôi mắt Hình Diêm đỏ rực lên. Sau vài cú thúc mãnh liệt, anh xuất tinh.

Tống Kiều bị luồng chất lỏng nóng rẫy đó làm cho run lên.

Sau khi xuất tinh một lần, Hình Diêm còn đủ sức để chơi tiếp hiệp hai ngay, anh bế cô lên, vòng tay cô qua vai mình, còn bàn tay anh thì nắm lấy eo cô, gậy thịt lại cương cứng, tiếp tục di chuyển chậm rãi.

Hai người trán chạm trán, mắt chạm mắt, hơi thở hòa quyện vào nhau.

Hình Ngôn hỏi cô: “Vậy tại sao em không nói cho anh biết chuyện gặp gỡ bạn trai cũ?”

Đầu óc Tống Kiều gần như ngừng hoạt động, ý nghĩ đầu tiên là làm sao anh lại biết? Ý nghĩ thứ hai là cô đang bị theo dõi, ý nghĩ thứ ba là cô và Lâm Khởi trong sạch, câu hỏi của Hình Diêm như thể đang muốn bắt gian vậy. Đột nhiên cô cảm thấy cuộc gặp gỡ tình cờ của mình với Lâm Khởi là cuộc gặp gỡ không nên xảy ra.

Cô không nói gì, Hình Diêm tưởng rằng cô đang chột dạ, ánh mắt anh càng trở nên u ám và thâm sâu hơn, gân xanh trên trán bắt đầu nổi rõ.

Bất cứ kẻ nào dám ngấp nghé người phụ nữ của anh đều là đang tự tìm đường chết, Người phụ nữ của anh dám phản bội anh, anh sẽ đánh gãy chân của cô.