Tác Giả: |
Ái Gia Cát Tử
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2023-09-24 18:31:34 |
Lượt Xem: |
1.5K |
Quản Lý: |
Camchm
|
Source: |
https://truyenhdx.com/truyen/vo-mu-the-than-cua-tong-tai/ |
Trước ngày kết hôn người chị song sinh của cô_ Nghiêm An Lạc bỗng nhiên muốn đào hôn. Nghiêm gia lo sợ vì điều này mà ảnh hưởng đến lợi ích của hai nhà Tư_ Nghiêm vì vậy vội vã dùng cô để thay thế.
Một cuộc hôn nhân mà tình yêu chỉ xuất phát từ một phía được hình thành, theo sau đó là vô vàn đau đớn kéo đến với Nghiêm An Nhiên. Cô cố gắng cắn răng chịu đựng, cho đến khi thể xác lẫn tinh thần của cô đều héo mòn đến chết.
.....
Băng quấn mắt của Nghiêm An Nhiên được mở ra, một luồng ánh sáng mà rất lâu rồi cô chưa từng được cảm nhận chiếu thẳng vào mắt cô. Rõ ràng nhìn có thể nhìn thấy lại là một chuyện vui như thế. Ấy vậy mà nước mắt cô lại rơi không ngừng một cách đau đớn.
Con của cô....
Con của cô mất thật rồi!
Sau đó, một ngày....
Hai ngày....
Thời gian trôi qua rất lâu, cả căn phòng bệnh của cô đều trống vắng lạnh lẽo.
Những ngày đầu tiên Nghiêm An Nhiên đều mong chờ hình bóng của Tư Mộ Hàn sẽ đến gặp cô. Ít nhất, nỗi đau cô phải chịu sẽ không quá đau đớn như vậy.
Thế nhưng càng chờ, trái tim cô càng chết lặng. Tựa như năm đó trong phòng bệnh, cô đã phải vượt qua thế nào khi biết đôi mắt mình sẽ không bao giờ nhìn thấy lại. Cô chờ đợi anh sẽ xuất hiện, nắm chặt lấy tay cô giúp cô vượt qua sự đau đớn nhất.
Chỉ là, cuối cùng anh vẫn không hề xuất hiện.
Sự tàn nhẫn của anh, đã đánh tan niềm hi vọng cuối cùng của cô!
Như vậy cũng tốt, người như cô... vĩnh viễn sẽ không có được hạnh phúc.
Ánh mắt cô nhìn ra ngoài cửa sổ cứ vô định nhìn về một hướng không xác định. Trạng thái của cô bây giờ, so với đã chết không khác là bao. Dù sao tâm đã chết, thần trí còn sống cũng chẳng bù đắp nổi.
"An Nhiên!" Tiếng nói kìm nén vang lên bên ngoài cửa.
Người cô vẫn ngẩn ra, tựa như đang đắm chìm vào thế giới riêng của bản thân. Cô đang đóng tất cả những cánh cửa của lòng mình lại, để không ai có thể bước vào, và sẽ không ai có thể làm tổn thương cô.
"An Nhiên!" Tiếng nói lại vang lên một lần nữa. Bên trong mang theo sự đè nén, khổ sở đau đớn đến tận cùng.
Tư Mộ Hàn ôm lấy cơ thể nhỏ bé của cô, ghì chặt lấy như sợ cô sẽ biến mất. Bên tai cô nói từng tiếng: "An Nhiên, xin lỗi!"
"Xin lỗi em..."
Sau đó cứ lặp đi lặp lại, dù cho không biết cô có nghe thấy hay không.
"An Nhiên, tôi yêu em!" Tư Mộ Hàn thâm tình ghé sát tai Nghiêm An Nhiên nói, sâu trong ánh mắt lại có sự thống khổ tột cùng.
Dưới ánh mắt ngỡ ngàng của Tư Mộ Hàn, anh nghe thấy cô nói một tiếng: "Cút!"
.