Uổng công nàng có nhan sắc tuyệt đỉnh, lại không thể không che giấu đi……Thật sự khiến Chúc Cẩm cảm thấy vô cùng đáng tiếc.
Cứ như vậy nửa tháng trôi qua, cuối cùng cũng có thánh chỉ được đưa tới Tân phủ, Tân Hoàng được tứ hôn cho Tam hoàng tử.
Chúc Cẩm và Lâm thị vẫn ở trong thiên viện, cuộc sống hoàn toàn không khác gì trước kia, nhưng những người khác trong Tân phủ lại không giống vậy.
Sau khi có thánh chỉ tứ hôn, toàn bộ Tân phủ đều giăng đèn kết hoa, từ chủ tử cho đến hạ nhân, tất cả đều hưng phấn không thôi.
Không bao lâu nữa Tân Hoàng sẽ trở thành Tam hoàng tử phi, nói không chừng sau này còn có thể trở thành Thái Tử Phi, Hoàng Hậu, Thái Hậu…… Người trong Tân phủ tự nhiên cũng có chung niềm vinh dự này.
Tân Hoàng sớm đã ngóng trông mối hôn sự này, nhưng lúc này tâm trạng của của nàng ta lại không tốt như nàng ta vẫn tưởng tượng.
Chỉ cần nhớ đến cái ngày Tam hoàng tử cười với Tân Tâm, dáng vẻ ấy khiến nội tâm Tân Hoàng khó chịu, cảm giác giống hệt như bị gai đâm phải.
“Nương, đã nửa tháng trôi qua, chuyện của Tân Tâm……”
“Hoàng Nhi yên tâm, nương đã tìm cho nàng một hộ gia đình tốt, qua mấy ngày nữa, người nhà đó sẽ tới cửa cầu hôn.” Bình Dương quận chúa nói, bà ta thân là mẹ cả muốn đối phó một thứ nữ, thật ra có rất nhiều biện pháp, chưa nói đến chuyện khác, chỉ nói đến mối hôn sự này thôi……
Một mối hôn sự nhìn thì có vẻ đẹp đẽ nhưng bên trong lại bẩn thỉu, thối nát có thể khiến thứ nữ kia thê thảm suốt cả đời, mà lúc này...
“Nghe nói con trai thứ hai của Vương thượng thư là một người rộng lượng, gả muội muội của con cho hắn ta, cũng có thể xem là một mối hôn sự tốt.” Bình Dương quận chúa cười nói.
Tân Hoàng lập tức nhíu mày: “Nương, người định cho nàng mối hôn sự tốt như thế để làm gì?!” Vương thượng thư là Hộ Bộ thượng thư, cũng là lãnh đạo trực tiếp của cha nàng - Tân Viễn. Tuy nói người này có xuất thân bần hàn, không có gốc rễ vững chắc, nếu nói về gia nghiệp tuyệt đối không thể sánh bằng Tân gia, nhưng dù gì đi nữa vẫn là Thượng Thư.
“Đứa nhỏ ngốc.” Bình Dương quận chúa liếc nhìn Tân Hoàng một cái, ngay sau đó liền nói: “Nương đã đi nghe ngóng, Vương Nhị thiếu gia kia chỉ thích trẻ con thôi.”
Vừa nghe xong, Tân Hoàng liền sửng sốt, ngay sau đó nàng ta đã hiểu ra ý đồ của mẫu thân mình.
Bình Dương quận chúa dạy dỗ Tân Hoàng rất có tâm, cái gì cũng đều dạy cho nàng ta, vậy nên Tân Hoàng cũng biết rất nhiều chuyện, ngay cả sở thích đặc biệt của một số người, nàng ta cũng biết.
Vương Nhị thiếu gia kia nàng ta cũng đã từng gặp qua, ngoại hình trông cũng được nhưng không nghĩ tới hắn ta lại chỉ thích trẻ con. Nếu nói như vậy, Tân Tâm gả cho hắn ta, khẳng định không có gì tốt đẹp.
Đương nhiên, nếu Tân gia vẫn luôn là hậu thuẫn của Tân Tâm, vậy cho dù vị Vương Nhị thiếu gia kia có không thích Tân Tâm thì cũng sẽ không làm gì Tân Tâm cả. Nhưng Tân gia có thể làm hậu thuẫn cho Tân Tâm sao?
“Cha con nắm được chút điểm yếu của Vương thượng thư, nên sau này chắc chắn sẽ lấy ra dùng.” Bình Dương quận chúa lại nói.
Tân Viễn vẫn luôn một lòng muốn làm Hộ Bộ Thượng Thư, sớm hay muộn cũng sẽ động thủ với Vương thượng thư. Mà Tân Tâm lại gả đến Vương gia, chờ tới lúc Vương gia sụp đổ…… Nàng sẽ chẳng có được kết cục tốt đẹp.
“Nương, người thật tốt!” Tân Hoàng ôm lấy cánh tay của Bình Dương quận chúa, nàng ta bắt đầu làm nũng với mẫu thân mình.
“Được rồi, được rồi! Con đừng làm nũng nữa.” Bình Dương quận chúa nói: “Vậy chuyện của Tân Tâm cũng đã ổn thỏa, lần sau Tam hoàng tử mang đồ tới, con cũng đừng tiếp tục làm bộ làm tịch nữa, lúc nên trả lời, vẫn là phải trả lời.”