Rào rào, phía trước truyền đến âm thanh vật nặng rơi xuống nước. Đôi mắt hẹp dài của anh ta hơi híp lại, trong lòng dâng lên dự cảm xấu.
Tốc độ lại lần nữa tăng lên, mũi chân gần như chỉ lướt qua mặt đất như chuồn chuồn lướt nước, bóng của người đàn ông bay lên không giống như đang bay lượn.
Anh ta nhảy lên đầu cành cây, di chuyển ở chỗ cao nhất của rừng rậm, không có lá cây rậm rạp ngăn cản, tầm mắt đã trở nên thoáng đãng hơn. Cuối cùng người đàn ông cũng thấy rõ trước mặt là cảnh tượng như thế nào.
Từng vòng xoáy tập trung ở phía trên vực sâu, từng cái tựa như biến thành mụn độc màu đen đang chảy mủ, phun ra những thứ dơ bẩn.
Nguy hiểm thật, phó bản đang đổ rác ngược lại. Nói cách khác, vực sâu sẽ không tràn ra ngoài.
Nụ cười trên mặt người đàn ông có chút vặn vẹo, nhưng thoáng cái đã trở nên điên cuồng hơn.
Nếu nó đã không tràn ra ngoài, vậy thì thử thức tỉnh vực sâu xem xem.
Bầy bướm đêm đã gần trong gang tấc, phấn độc như sương mù dày đặc biến hóa thành thần chết, vung lưỡi hái gϊếŧ chết bầu trời và tất cả mọi vật còn sống trên mặt đất. Cô gái xăm mình bị người đàn ông bỏ rơi ở đằng sau bất hạnh dính phải một ít phấn độc, kêu gào cực kỳ đau đớn.
Xèo xèo xèo... Da thịt nhanh chóng bị ăn mòn, toát ra một làn khói đen. Bước chân của cô ta lảo đảo rồi ngã sấp về phía trước, thân thể vặn vẹo như rắn, hai tay điên cuồng cào trên mặt đất. Da thối rữa, lộ ra từng vết loét với máu thịt mơ hồ, vô số gương mặt ma quỷ chui ra từ trong vết loét, kinh hoàng phân tán bốn phía.
Thân thể nở nang của cô gái đang dần khô quắt lại, hai con mắt đen thui chảy ra nước mắt máu. Cô ta chưa chiến đấu trực diện với bướm đêm đã hoàn toàn bị đánh bại.
Viên thịt màu hồng ló đầu ra khỏi túi, hết sức hoảng sợ mà chứng kiến một màn này. Nó giơ kìm lớn lên che đi đôi mắt đen duy nhất của mình, nhưng lại không nhịn được dòm ngó bên ngoài thông qua khe hở của cái kìm.
Người đàn ông đã đoán trước từ lâu, cũng không cảm thấy đáng tiếc, chỉ là không khỏi tặc lưỡi một tiếng. Cho dù là Quỷ vương cũng không có cách nào chống lại quái vật đáng sợ như vậy. Anh ta đổi phương hướng, chạy về phía cô gái xăm mình đang giãy giụa.
Cô gái đưa tay về phía anh ta, gương mặt thù hằn nở một nụ cười không rõ cho lắm, bày tỏ lòng biết ơn của mình một cách cứng nhắc.
Hai bàn tay nắm chặt lại với nhau, da của người đàn ông cũng dính phải phấn độc, toát ra khói đen.
Cô ta ngẩng đầu nhìn anh ta, càng biết ơn hơn.
Người đàn ông hơi cong môi, mỉm cười xấu xa: “Mượn đồ bỏ đi như cô dùng một chút.”
Gì cơ? Đầu óc không nhạy bén của cô gái còn chưa kịp suy nghĩ hàm nghĩa của những lời này, cánh tay đã bị hung hăng kéo đi, ngay sau đó thân thể cũng bị ném bay. Quán tính khiến người đàn ông không kiểm soát được mà lùi về đằng sau, cơ thể bại lộ dưới phấn độc đang rơi xuống của bầy bướm đêm.
Làn da tiếp tục phát ra tiếng xèo xèo, khói đen toát ra ào ào, máu tươi rỉ ra từ mỗi một lỗ chân lông, tóc, lông mi, tóc gáy đều xen lẫn với máu sền sệt rồi cùng rụng xuống.
Người đàn ông đứng thẳng tắp dưới phấn độc như cơn mưa trút nước. Anh ta giơ tay lên lau mặt, thịt ở chóp mũi giống như bùn nát bị anh ta lau sạch, lộ ra sống mũi trắng hếu, võng mạc của mắt trái hòa tan, biến thành một một cục mủ lẫn máu đọng lại trong hốc mắt.