Tiểu Nguyện Nguyện không biết mẹ Bạch là ai, nhưng cậu bé ngửi thấy một mùi hương giống của Bạch Thanh Niên ở trên người bà.
Con vẹt nhỏ thông minh này nghĩ rằng đó chắc chắn là người thuộc gia đình của Bạch Thanh Niên, người nhà của ba chính là người nhà của cậu, vì vậy bé con không sợ mẹ Bạch, cũng hy vọng có thể được mọi người yêu thích.
Vì vậy, Nguyện Nguyện cảm thấy cần phải biểu diễn một số kỹ năng, dù sao đó cũng là một phần không thể thiếu để trẻ con loài người được người lớn yêu thích.
Nhưng cậu bé nên biểu diễn gì đây? Là một con vẹt, cậu có thể biểu diễn nhiều thứ, nhưng là một đứa trẻ, dường như không có gì để biểu diễn cả.
Tiểu Nguyện Nguyện gãi đầu, nhìn mẹ Bạch, đột nhiên vẫy vẫy tay thành bông hoa. Đó là động tác mà cậu bé mới học được hôm qua. Sau đó, Tiểu Nguyện Nguyện đặt hai tay xòe như bông hoa dưới mặt mình rồi mỉm cười, có lẽ muốn tặng mẹ Bạch một bông hoa nhỏ Nguyện Nguyện.
Ai cũng không ngờ Tiểu Nguyện Nguyện lại đột nhiên vẫy tay, sau khi vẫy xong còn giả làm một bông hoa, nở nụ cười rạng rỡ.
Bất cứ ai nhìn thấy cũng không thể không yêu thương đứa trẻ dễ thương như vậy.
Ánh mắt của Bạch Thanh Niên chuyển về phía cậu bé, không khỏi mỉm cười.
Nhưng nghĩ đến mẹ Bạch vẫn đang ở đó, cậu nhanh chóng giấu nụ cười đi, sợ mẹ mình sẽ không vui.
Có điều trẻ con thường làm những việc không theo lẽ thường, mọi người cũng không quá ngạc nhiên về điều này.
Còn mẹ Bạch, khi thấy Tiểu Nguyện Nguyện cười với mình, đột nhiên không còn tức giận nữa.
Tuy bà cảm thấy có chỗ nào đó kỳ lạ, rõ ràng trước đó bà vẫn còn rất tức giận, nhưng khi nhìn thấy Tiểu Nguyện Nguyện, bà không thể nào tức giận được nữa, cảm xúc giận dữ trong lòng cũng tan biến.
Như vậy không ổn, mẹ Bạch không muốn thể hiện sự hòa hoãn trước mặt họ. Bà phải bày tỏ rõ ràng về quan điểm của mình, không đồng ý là không đồng ý.
Mẹ Bạch quay lưng lại: "Dù sao thì mẹ cũng không đồng ý, nếu con không coi trọng ý kiến của mẹ thì cứ làm đi, mẹ đi đây."
Bạch Thanh Niên nhanh chóng chạy theo: "Mẹ, con đưa mẹ về."
Cố Tà Phong không chạy theo, cũng không nói nhiều. Anh biết mẹ Bạch rất yêu thương Bạch Thanh Niên, để cậu nói mới tốt, nếu anh xen vào, mẹ Bạch chỉ càng phản đối mạnh mẽ hơn.
Thấy Bạch Thanh Niên và mẹ Bạch ra ngoài, Tiểu Nguyện Nguyện cảm thấy bối rối.
Cậu bé có thể cảm nhận được tâm trạng của mẹ Bạch không tốt, phải chăng màn trình diễn của cậu bé không đả động được bà?
P/s: Nếu yêu thích truyện xin hãy đề cử Ánh Kim, bấm theo dõi truyện, đánh giá 10 sao làm động lực cho nhóm ra chương nhanh hơn nha