Phương Doãn Châu ở bên cạnh cầm điện thoại lướt video ngắn, thuận tiện còn chia sẻ đi.
Đương nhiên, bình thường cậu ta không phải không biết lịch sự, vẫn đeo thêm cả tai nghe.
Có điều hôm nay đi gấp, không mang tai nghe theo.
Lúc này chỉ có thể ấm ức cho Triệu Lê, không thể không ở bên cạnh nghe mấy ca khúc phóng đãng đầy âm thanh quỷ quái kia, thỉnh thoảng kèm theo tiếng cười lớn và vỗ đùi của Phương Doãn Châu.
“Cười chết mất ha ha ha ha ha ha!”
“Con mẹ nó, thế này mà cũng được! Đỉnh chóp đấy, cho cưng cái like ha ha ha ha ha ha”
Triệu Lê không tham gia được, cẩn thận ngồi bên cạnh cậu ta, khoé mắt tò mò liếc lên phía trên.
Người bình thường hầu hết vẫn có mong muốn chia sẻ du͙© vọиɠ khi xem những video ngắn này, Phương Doãn Châu cũng không ngoại lệ, cảm nhận được Triệu Lê xích đến gần thì lập tức kéo Triệu Lê đến, vừa xem vừa chỉ chỉ trỏ trỏ.
Vì thế Triệu Lê cứ như vậy nhìn thấy mấy hình ảnh khoa trương và thánh ca tẩy não, những thứ này quả thực hơi ồn ào đối với cậu, tốc độ chuyển cảnh của những hình ảnh đó, cậu cũng vẫn chưa quen lắm nên không thể kịp thời nắm bắt.
Đột nhiên, Phương Doãn Châu lướt đến video của một ca sĩ hip hop, tốc độ phun ra mấy lời hoa sen bên trong nhanh đến mức Triệu Lê căn bản không nghe rõ.
Phương Doãn Châu nhất thời sáng mắt, dừng hình ảnh ở chỗ đó, bắt đầu ngâm nga lắc lư mấy câu từ này trong miệng.
Triệu Lê đẩy cậu ta, muốn cậu ta lướt cái tiếp theo, vừa rồi cậu nhìn trúng một video dạy nấu ăn, cũng khá thú vị.
Nhưng Phương Doãn Châu không để ý đến cậu, phát lại video ca sĩ hip hop kia một lần nữa.
Thấy bộ dạng không hiểu của Triệu Lê, cậu ta giải thích sâu xa:
“Cậu có biết anh ấy là ai không? Anh ấy là Sith, rapper cấp thiên vương của thành phố A chúng tôi, cậu tự xem video này đi, có mấy chục ngàn lượt like đó.”
Hoàng đế nhỏ biết được khái niệm mấy chục ngàn ngẩn ra, nhìn hình trái tim ở mục bên trái.
“Like là cái gì, thích sao? Có mấy chục ngàn người thích thứ vừa rồi anh ta hát?”
Triệu Lê bày ra vẻ mặt không dám tin.
“Cậu là người chui ra từ trong núi thật à, like cũng không biết.”
Nói rồi, Phương Doãn Châu nhấn vào màn hình hai lần, một hình trái tim lớn xuất hiện:
“Đây chính là like, chính là có ý cổ vũ đó. Cổ vũ đương nhiên là vì thích rồi!”
Triệu Lê chớp chớp mắt, nhớ đến những lời thái phó và mẫu phi nói trước kia, cái gì mà đạo làm vua, cái gì mà nước có thể đẩy thuyền, cái gì mà bách tính ủng hộ kính yêu,...
Nhìn lại đây, chỉ là một loại âm nhạc kỳ lạ cũng có thể được mấy chục ngàn người cổ vũ và yêu thích, vậy trước đây ngày ngày từ canh ba cậu bắt buộc phải tuân thủ quy củ, bắt buộc phải chăm chính sự, không thể hành động lỗ mãng tổn hại đến uy nghiêm của hoàng gia, dường như đã trở thành, không đáng nhắc tới nữa.
Khi đó còn không có nhiều người ủng hộ cậu như vậy, mà ở trong thời đại này, một người có thể dễ dàng thông qua hình thức âm nhạc quái dị, trong miệng lảm nhảm mấy câu không nghe hiểu, đã có được nhiều sự yêu thích và ủng hộ như vậy.
“Í, đúng rồi, hôm nay anh ấy tình cờ có buổi biểu diễn ở quán bar của bạn tôi. Tôi đưa cậu qua đó xem đi.”
“Tôi…”
Triệu Lê do dự một hồi:
“Tôi có thể đi sao?”
Phương Doãn Châu hỏi:
“Tại sao không thể đi, chú tôi có bảo cậu không được ra ngoài sao?”